VÔ CỰC GIẢ – Update Chương 78

Chương 22: Tiết Học Thực Chiến – Sáng tác cùng Feelex

Học viện Biên Hòa có không ít câu lạc bộ như CLB guitar, CLB văn học, CLB Game… Nhưng nếu hỏi về CLB có quyền lực nhất trường thì phải kể đến CLB Báo Chí. Đứng đầu câu lạc bộ là Trương Anh Ngạn, một học sinh lớp 12A8 (có gia đình sống tại Ý). Với sự dẫn dắt của một bộ óc chứa đầy content (trải dài mọi lĩnh vực) như Ngạn, câu lạc bộ Báo Chí đã giúp truyền thông của trường trở nên mạnh mẽ. Trong 1 năm trở lại đây, câu lạc bộ Báo Chí đã xuất bản một series tạp chí có tên là Tuổi Học Trò và nhận được rất nhiều phản hồi tích cực không chỉ trong nội bộ học viện.

Hôm nay là ngày 12/9, cũng là ngày phát hành tạp chí Tuổi Học Trò.

“Mày… mày đọc tạp chí chưa?”

“Sao?”

“Nhìn nè…”

“Ôi trời…”

“Thật luôn nè…”

“Không tin được!”

“Chà chà…”

“Tin chuẩn chưa anh?”

Ngồi trong phòng câu lạc bộ, Trương Anh Ngạn nhâm nhi một ly cà phê. Ánh mắt hắn chuyển dời sang người ngồi đối diện.

“Loại cà phê này được nhập khẩu từ Ý! Khi uống vào cậu có thể cảm nhận được hương vị đặc biệt đến từ đất nước hình chiếc ủng.”

“Thua cà phê Việt Nam!” Quân nói thầm trong lòng nhưng mặt vẫn nở nụ cười tựa như rất yêu thích: “Uhm thật đặc biệt!”

“Không biết cậu đã đọc tạp chí sáng nay chưa?” Ngạn hỏi.

“Mình đọc rồi! Quả nhiên mình đã tin đúng người!” Quân giơ ngón cái lên.

“Haha cậu quá khen rồi (thật ra khen cũng đúng). Với tư duy được đào tạo từ Ý, tôi có thể làm trùm ngành báo chí nước nhà. Chỉ vài năm nữa thôi tôi sẽ khiến cả thế giới biết được cái tên Trương Anh Ngạn này!!! À, nếu cậu thích có thể nghiên cứu về quyển sách này (do chính tôi viết, được rất nhiều nhà xuất bản tranh giành) để hiểu thêm về tôi!!”

“Ồ, chắc nội dung cuốn sách này sẽ thú vị lắm đây!” Quân giả nai lật lật mấy trang sách, trong lòng lại tự hỏi: “Mắc gì mở ngoặc quài vậy cha?”

Quân không rảnh rỗi để ngồi tán dóc với Ngạn, nhưng vì hắn đã hợp tác với Ngạn trong tạp chí lần này nên phải nể nang mặt mũi ngồi cùng nhau.

***

“Cái đéo gì đây?”

Danh nhíu mày nhìn vào chiếc điện thoại. Ít ai biết rằng Danh là fan của tạp chí Tuổi Học Trò. Đặc biệt là chuyên mục Bóng Hồng Sân Trường vì toàn ảnh gái đẹp. Nhưng hôm nay, chuyên mục ấy đã bị tạm dừng, đúng hơn là bị cắt giảm do nội dung chuyên mục khác quá dài.

Nếu chỉ như vậy, Danh chỉ hơi bực thôi. Nhưng… cái nội dung đã khiến chuyên mục Bóng Hồng của hắn bị cắt giảm lại toàn nói về một người! Người mà hắn cực kì ghét – Quân!

“Mẹ nó… trang bìa cũng là chuyên mục về tên này… chục trang sau nữa cũng là tên này… cái mẹ gì mà Tái Sinh (tên chủ đề tạp chí), cái đéo gì mà Sự Trưởng Thành Của Chàng Học Sinh Cá Biệt… Quát đờ heo, thằng Quân đi làm từ thiện? Ảo vậy trời! Còn gì nữa đây… Tâm Sự Cùng Quân? Má nó, sao thằng chó này xuất hiện trên toàn tạp chí vậy?”

Danh bóp cái điện thoại xém nát. Rõ ràng tạp chí số này đang thiên vị Quân quá mức.

“Thằng này muốn tẩy trắng à?!” Danh xoa cằm.

Đám đàn em phía sau vội nói: “Đại ca… tên Quân này khác quá… sau đợt nghỉ hè, hắn trở thành một kẻ tốt bụng!”

“Không chỉ thế… tuần học vừa rồi, em nghe lớp nó bảo Quân rất tích cực phát biểu… sẵn sàng trả lời những câu hỏi hóc búa!”

“Hừ chắc đứng lên trả lời đại chứ gì?”

“Không đại ca, hắn trả lời đúng hết!!”

“Á đù?” Danh bắt đầu hoài nghi nhân sinh: “Thay đổi thành người khác thì tao tin… chứ tự dưng học giỏi hơn… sao có thể trời?”

“Đại ca… giờ tính sao đây?”

“Hừ… tao muốn cho thằng này một vố đau quá… mà hiện tại chưa có cách! Tạm thời quên đi! Khi nào có cơ hội sẽ ra tay!”

***

Đánh vào truyền thông là một cách khá nhanh để Quân có thể dễ dàng tẩy trắng bản thân. Một tuần qua, hắn đã kịch liệt vung tiền cho đội ngũ CLB Báo Chí viết bài về mình. Bên cạnh đó, hắn cũng tích cực thể hiện bản thân đã thay đổi khi liên tiếp tham gia các hoạt động tình nguyện… Ở trên lớp, hắn vẫn tỏ ra mình là một học sinh ngoan, lại còn xung phong phát biểu cứu cả lớp trước những câu hỏi khó!

Tuy nỗi ám ảnh về một Quân cá biệt vẫn còn, song những cái nhìn tích cực hơn đã bắt đầu len lỏi vào đôi mắt của các học sinh cũng như giáo viên học viện Biên Hòa.

Quân… thật sự thay đổi rồi!

***

1 giờ chiều…

Trường học thời đại này không chỉ chú trọng vào kiến thức trên sách vở, mục tiêu đào tạo của tất cả các trường nhắm tới là văn võ song toàn. Học viện Biên Hòa cũng vậy, ban giám hiệu trường đã chia lịch học thành 2 buổi: sáng cho các môn lý thuyết, chiều cho các môn rèn luyện thể chất, tu vi và thực chiến.

Tuần học đầu tiên có nhiều buổi lễ và đại hội diễn ra nên học viện không tổ chức dạy buổi chiều. Đó cũng là lý do sang đến tận tuần học thứ 2, lớp 12A9 mới được học tiết Thực Chiến đầu tiên!

Giáo viên của lớp là một cựu quân đã nghỉ hưu. Tuy lớn tuổi nhưng cơ thể người đàn ông này vẫn rất cường tráng, giống hệt cái tên của ông – Đô.

“Môn thực chiến không còn xa lạ với các em nữa vì đã được giảng dạy từ năm lớp 10. Tuy nhiên, thực chiến ở lớp 12 sẽ hoàn toàn khác biệt. Không còn những màn múa may quay cuồng nữa mà chúng ta sẽ học về thực chiến một cách chân thật nhất! Khốc liệt hơn, dã man hơn, nguy hiểm hơn… Các em phải hiểu rằng thực chiến không chỉ là một môn học, cuộc đời vốn là một trận chiến rồi. Sau này ra trường, khắp nơi đều ẩn chứa nguy hiểm, nếu không biết cách chiến đấu, đến bản thân cũng không thể bảo vệ được thì lúc đó lại trách tại sao bây giờ không chăm chỉ học thực chiến!”

Giọng điệu mạnh mẽ cùng khí chất của một cựu quân đã khiến tâm trạng lũ học sinh trở nên rực cháy. Quân cũng phải công nhận thầy Đô nói rất hay, trong lòng chờ đợi tiết thực chiến sẽ như thế nào.

“Theo quy chế mới thì môn học này các em sẽ hoạt động theo nhóm! Mỗi nhóm sẽ gồm 3 người và được chia ngẫu nhiên theo danh sách dưới đây.”

Thầy Đô phát ra vài tờ giấy ghi nhóm và các thành viên bên dưới.

“Anh em nhóm 3 đâu?”

“Thằng Hải với thằng Quyền chung nhóm với tao nè…”

“Má… chung nhóm với con nhỏ mình ghét.”

Cả lớp nhốn nháo tìm kiếm tên mình và những người sẽ cùng chung nhóm. Trong lòng ai cũng sẽ hi vọng được phân vào nhóm mạnh. Một số thanh niên thì khao khát được vào chung nhóm với Phương, cô nàng xinh nhất khối!

Quân thì lười chen chúc, hắn đứng từ xa dùng Thiên Nhiên Tâm Hữu để tìm tên của mình.

Mà hành vi này lại bị thầy Đô nhìn thấy.

“Thằng nhóc này… khá đấy!!”

Quân tìm một hồi thì thấy tên mình, hắn thuộc nhóm 6. Hai người đồng đội là Trương Ngọc Huyền và Vũ Mạnh Thái.

“Tháiiii! Tụi mình chung nhóm đấy!” Huyền hớn hở chạy lại bên Thái, bộ ngực no tròn nấp sau chiếc áo thể dục có phần bó sát khẽ rung lắc khiến tròng mắt của vài thằng con trai xém rớt ra ngoài.

Thái điềm đạm đáp: “Mong cậu giúp đỡ!”

“Hehe mình mới là người nói câu đó đấy!” Huyền xua tay, nụ cười nàng tựa như tỏa nắng.

Đúng lúc này, Quân tiến đến.

“Xin chào! Mình chung nhóm với 2 cậu đấy!”

Gương mặt của cả hai có chút sượng lại. Trước đây, Quân cũng từng có vài chuyện rắc rối với hai bạn học này.

Đầu tiên là Huyền! Năm lớp 10, Quân từng có ý cưa cẩm cô nàng sau thất bại trước Quỳnh Phương. Nhưng Huyền lại một lòng một dạ hướng về idol. Quân thì trẻ trâu, không ăn được liền đem idol của nàng ra chà đạp, sỉ vả.

Cả hai đã có một trận khẩu chiến cực căng từ trên lớp sang đến nhóm chat. Cuối cùng, Quân phải đầu hàng trước tình yêu mãnh liệt dành cho idol của Huyền. Cả hai sau đó cũng không còn nói chuyện với nhau nữa.

Về phần Thái, cậu bạn này khá hiền lành dù sở hữu một vẻ ngoài rất hầm hố. Với chức lớp phó lao động, Thái có quyền phân công trực nhật cho tất cả mọi người. Nhưng rất ít người tuân theo, nhất là Quân. Từ lúc vào trường đến giờ, Quân chưa bao giờ cầm cây chổi cả. Thái đã phải gánh hết phần của Quân! Cũng không ít lần Thái cảm thấy bất mãn nhưng vì bản tính quá đỗi hiền lành, hắn chỉ có thể cam chịu.

Thấy bầu không khí có chút khó xử, Quân vội nói: “Mặc dù trong quá khứ tụi mình đã có chút xích mích, nhưng mình mong 2 cậu có thể bỏ qua những chuyện cũ để cùng nhau hoàn thành tốt môn học này! Được không Huyền? Thái?”

Thái và Huyền chợt nhìn nhau, họ hiểu đối phương cũng nghĩ giống mình.

“Ừm… chuyện cũ rồi bỏ qua đi! Mình cũng chả nhớ gì tới việc cậu nói anh Ji Woon của mình xấu như cái giẻ lau nhà đâu!”

Huyền nhún vai.

Quân gãi đầu ngại ngùng, miệng thì nói xin lỗi nhưng trong tâm lại nghĩ: “Rồi chả nhớ dữ chưa?”

Nhưng giọng điệu đùa này cho thấy Huyền không có ý bất mãn gì với Quân nữa!

Về phần Thái, tên này chỉ gật gù thôi, không định nói chuyện với Quân.

Lúc này, các học sinh đã đứng theo nhóm của mình. Quân lướt mắt quan sát, đánh giá chiến lực của từng nhóm.

“Con nhỏ Uyên đó nhóm 5, chung với 2 con nhỏ khác.”

“Nhóm 9 gồm Phương, Thế Hải và Duyên… cũng có 2 ban cán sự…”

Thấy Quân đang đăm chiêu, Huyền lên tiếng: “Không cần lo lắng đâu, nhóm chúng mình có Thái là mạnh nhất rồi!”

Nghe vậy, Thái lắc đầu: “Không đâu… nhóm 9 mới đáng gờm. Quỳnh Phương nhìn vậy chứ rất mạnh đấy. Còn cả Thế Hải nữa… cậu ấy không chỉ học giỏi thôi đâu!”

“Cậu biết thực lực Thế Hải ra sao không?” Quân hỏi. Chủ cũ thân xác chuyên cúp học, đặc biệt là trong các tiết thực chiến nên Quân không có chút thông tin nào về thực lực của các học sinh khác.

Thái có gì đó hơi ngại nhưng vẫn trả lời: “Thế Hải thuần thục môn võ Sát Tinh Lực, các chiêu thức đều cực kì nguy hiểm, một khi dính chiêu không trọng thương cũng sẽ chết!”

“Thú vị!” Quân xoa cằm cười nhẹ. Biểu hiện này làm cả Thái và Huyền bất ngờ. Dù Quân có thay đổi nhưng thực lực vẫn chưa để lộ ra lần nào, có lẽ vì thế Thái và Huyền nghĩ Quân vẫn là kẻ yếu đuối như xưa.

“Còn Phương thì sao?” Quân lại hỏi.

“Lê gia nổi tiếng với môn võ đặc trưng của mình, Lê Gia Quyền! Môn võ này tập trung vào tốc độ và biến ảo. Đối phó khá khó đấy!”

Huyền cung cấp thông tin cho Quân. Người còn lại Quân không cần hỏi bởi vì hắn và cô nàng tên Duyên kia từng giao chiến với nhau… trên giường. Duyên cũng từng là một cô nàng ngoan ngoãn hiền lành. Có lẽ vì thế mà cô nàng rơi vào tay của Quân một cách dễ dàng, lại còn nôn ra hết bí mật về đời tư, trao luôn lần đầu cho Quân. Nhưng chuyện tình của cả hai không quá dài, nhất là khi Quân thể hiện rõ bản chất rác rưởi của mình.

“Tao lạy mày Quân ơi! Sao ai mày cũng gây chuyện hết vậy?” Quân thầm chửi.

“Tuy bên kia thực lực mạnh… nhưng mà chưa chắc đoàn kết đâu nha!” Huyền trưng ra gương mặt thích thú.

Quân và Thái cũng hiểu rõ nàng đang muốn nhắc đến điều gì.

Như đã nói nội bộ lớp 12A9 chia bè xẻ phái rất nhiều, những mâu thuẫn từ nhỏ đến lớn luôn thường trực. Mâu thuẫn lớn nhất là giữa Thế Hải và Phương. Hai người này từng tranh nhau chức lớp trưởng, tranh giành từng phiếu bầu một. Tuy cuộc chiến ấy đã ngã ngủ với phần thắng thuộc về Phương nhưng cũng khiến lớp bị chia thành 4 thế lực, một bên theo Phương, một bên theo Thế Hải, một bên trung lập và Quân.

“Còn các cậu… chúng ta là đồng đội rồi nên có thể giới thiệu về thực lực đôi chút không?” Quân nhìn sang Thái và Huyền.

“Huyền Âm Đạo là thuật tu luyện chủ đạo của mình. Lấy âm thanh công kích, thiên về khống chế!” Huyền tự tin nói.

“Phá Thế Quyền và Thái Cực Thể là điểm mạnh của mình. Một cái chuyên công kích, một cái chuyên phòng thủ!” Thái thành thật nói ra.

“Thiên Môn Đạo là môn võ của mình!” Quân vừa nói ra xong, ánh mắt của Thái và Huyền có chút nghi ngờ.

Thiên Môn Đạo là môn võ bị đánh giá khá thấp để học. Tuy nhập môn của nó khá dễ song để tiến đến sâu hơn cần rất nhiều cảm ngộ. Tất nhiên, Huyền và Thái chỉ nghĩ Quân đạt đến mức nhập môn thôi.

“Được rồi! Hôm nay chúng ta sẽ làm một bài kiểm tra nho nhỏ, vừa để các em hiểu đồng đội của mình, vừa để tôi có thể đánh giá và lên kế hoạch huấn luyện cho từng nhóm!”

Đảo mắt một vòng, thấy lũ học sinh đều tập trung, Đô nói tiếp: “Bài kiểm tra như sau: 10 nhóm sẽ chia thành 5 cặp đấu với nhau. Không được phép đánh vào chỗ hiểm, không được phép tung ra sát chiêu, không được phép sử dụng vũ khí. Một nhóm sẽ bị xử thua khi tất cả thành viên bị đánh ra khỏi sàn đấu hoặc một thành viên đầu hàng! Nhóm nào thắng sẽ được cộng điểm quá trình, nhóm nào thua thì phải chịu phạt chạy bộ 100 vòng quanh sân trường!”

Tuy đều là vô cực giả nhưng chạy bộ 100 vòng cũng rất cực! Vậy nên nhóm nào cũng quyết tâm giành chiến thắng.

“Các cặp đấu đã được chia ngẫu nhiên trong danh sách này! Tất sẽ có 1 tiết dành cho việc bàn luận chiến thuật.”

Nói rồi, thầy Đô giơ ra một tờ giấy A4, bên trên là tên các nhóm chia làm 2 cột, mỗi cột 5 nhóm. Hai nhóm chung một hàng sẽ đấu với nhau.

Có nhóm hí hửng khi thấy đối thủ dễ thì sẽ có nhóm lo lắng khi thấy đối thủ mạnh.

Nhưng rồi mọi người đều cực kì mong chờ khi thấy cặp đấu cuối: nhóm 6 và nhóm 9.

Ánh mắt của thành viên 2 nhóm trên trở nên nghiêm túc.

“Ban cán sự đại chiến à?”

Hết chương 22.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
4 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Ccne
Ccne
9 tháng trước

Wed lồn

Klose
Klose
9 tháng trước
Trả lời  Ccne

K thấy ra truyện nhỉ

Hà Vi
Hà Vi
10 tháng trước

Ra phần mới đi ạ

Duy anh
Duy anh
11 tháng trước

ra tiếp đi ạ