Những món quà bất ngờ – Truyện Sex Vợ Chồng Dâm 2023 – Update Tập 8 END

Tập 1

Sáng Chúa Nhật, buổi sáng yên bình. Tôi loay hoay chuẩn bị đi lễ nhà thờ với đứa con thơ và bà mẹ vợ trung niên chuẩn bị bước vào tuổi ngũ tuần. Thế nhưng nàng vợ đảm đang xinh đẹp của tôi thì có lẽ là đang ăn tối. Tôi xin được tự giới thiệu và tạm lấy tên là Thái, còn vợ tôi thì tạm gọi là Hà. Nàng trẻ hơn tôi 6 tuổi và xém đoạt giải á khôi của trường khi còn học cấp 3. Hà vợ tôi có một làn da trắng mịn tự nhiên, vóc người mình dây cao ráo và gương mặt gần như v-line với cái mũi gọn nhìn rất xinh.

Sau hơn 6 năm cùng tôi sang định cư tại xứ trời Tây, hè này Hà về thăm lại cố hương. Nàng đi một mình vì tôi không có nhiều ngày nghỉ trong hè, nếu gom hết cả ngày bệnh lẫn nghỉ chơi và 2 cái cuối tuần cho chuyến bay khứ hồi thì chỉ được 3 tuần. Đứa con bé bỏng luôn đeo bám tôi và bà ngoại nó hơn hẳn mẹ nó, thế nên Hà đi một mình. Tôi biết nàng hơi buồn vì không ai hưởng ứng nhưng khích lệ nàng là

– “về đó một mình cho thoải mái tung tăng”

Tôi còn nhớ nàng đã đáp rằng

– “chồng cho vợ tung tăng thế không sợ gặp lại cố nhân à?”

Và tôi đã trêu khích nàng là

– “thì vợ cứ gặp đi, để xem… 10 năm không gặp tưởng tình đã cũ là thế nào, có nhận ra nhau không hay là… gặp nhau làm ngơ”

Để rồi nàng đáp lại rằng
– “6 năm chứ có đến 10 năm gì”

Tôi đã bắt thóp được ngay và buộc nàng phải lý giải
– “6? anh quen em hồi hè năm… em nói vậy là em có lén phén sau lưng anh à?”

Lúc đó Hà vợ tôi thoáng giật mình và vội đính chánh
– “không có… ý em là tình cũ chưa đến 10 năm… chứ chính xác bao nhiêu thì em không nhớ”

Tôi nhìn nàng bằng con mắt hình viên đạn và dọa trêu
– “em ha… có muốn gì thì nói thẳng với anh thì anh sẽ khá thoáng, nhưng nếu lén lút không khai báo thì anh xiết như bọn hồi giáo đó ha… bắt ở nhà mà trùm bao bố chỉ cho ló 2 con mắt ra thôi đó nha”

Đang miên man thì chợt tiếng chuông điện thoại reo inh ỏi vang lên từ con iPhone của tôi. Thoáng nhìn qua danh tánh người gọi thì đó là Hà vợ tôi, và nàng gọi bằng ứng dụng mạng xã hội

– “Á lô cục tưng” tôi đáp máy

– “A lô chồng ôi? chồng nghe không?” tiếng của Hà vọng ra tai nghe
– “ừ, chồng đây… em đang ở đâu mà ồn vậy?” tôi hỏi ngay
– “Em đang ăn tiệc với bạn… anh và gia đình chưa đi lễ à?” Hà đáp lại
– “mọi người đang chuẩn bị, sắp rời khỏi nhà đây… em đi với ai đó?” tôi đáp và hỏi với giọng hơi lo lắng

– “em đi một mình… nãy bác Hai đưa đến” nàng đáp
– “thế khi về tính sao? gọi cho bác Hai đến đón à?” tôi hỏi, khá lo lắng vì giao thông ở quê hương ta khá là phức tạp và an ninh về đêm thì càng thêm phức tạp

– “vâng… em biết rồi… có gì em sẽ nhờ bạn hay đi taxi về…” nàng đáp
– “ừ… nếu thế thì cẩn thận nha… tốt nhất là nhờ bạn cho an toàn” tôi bảo
– “vâng… giờ chồng cho em nói chuyện với con và mẹ chút nhá” nàng đáp

– “ừ… vậy em chờ chút anh vào phòng mẹ đưa phone” tôi nói rồi bước nhanh đến phòng của mẹ vợ

“mẹ ơi, Hà gọi…” tôi gọi cửa

Bà mẹ vợ tôi ra mở cửa với bộ áo dài thanh lịch kín đáo trên người. Tôi bàn giao cái điện thoại lại rồi rời đi cho mẹ vợ và đứa con bé bỏng thoải mái điện đàm với Hà. Để rồi khi tôi nhận lại cái điện thoại thì cuộc gọi đã kết thúc. Tôi hơi chạnh lòng vì không được nói vài câu cuối với nàng, nhưng bỏ qua thật nhanh vì xem đó như chuyện vu vơ. Thế là trong lúc vôi đưa con và mẹ vợ đi lễ nhà thờ thì Hà vợ tôi đang tung tăng ở bửa tiệc khá sôi động cách gần nửa vòng trái đất.

Tại một quán Karaoke gần trung tâm thành phố hoa lệ của quê hương hình chữ S…

Trong một phòng xập xình tiếng nhạc và không gian lờ mờ với những ánh đèn màu lập lòe. Nàng vợ tên Hà đứng song ca với một chàng trạc tuổi nhìn khá phong trần. Đó là Quân, người yêu cũ của nàng. Sau bao năm xa cách chẳng có một dòng liên lạc, hôm nay trùng phùng mà hai người nhìn sao thật đẹp đôi. Hà đêm nay mặc bộ đầm cổ đổ nhìn rất gợi cảm. Còn Quân thì áo sơ-mi quần tây tươm tất nhìn khá lịch lãm và mạnh mẽ.

Quân là bạn cùng lớp với Hà và hai người từng yêu nhau suốt 3 năm phổ thông, đến khi lên đại học thì chàng bị gọi đi nhập ngũ. Tuy thành tích học tập không giỏi nhưng môn chàng luôn có điểm vượt trội là môn thể thao. Quân vốn xuất thân từ thôn bản cao nguyên nên có thể lực rất khỏe. Khi theo gia đình xuống thành phố xây dựng cuộc sống mới thì chàng càng trở nên cường tráng nhờ chăm tập gym. Nước da ngăm đen của Quân khiến bao nàng phải ngày chê mà đêm lại nằm mộng ướt cả đáy quần.

Thế nhưng khi Quân vào làm chiến sĩ canh trời cho tổ quốc thì nàng bị Thái từ trời Tây về choàng tay, bế đi làm vợ. Cái đau này chàng nhớ mãi đến tận hôm nay. Thế nên từ khi xuất ngũ đến nay thì Quân luôn chú tâm vào việc trao đồi kiến thức thực dụng và phát triển cơ sở kinh doanh của gia đình. Chỉ sau vài năm ngắn ngủi mà trường đời đã tôi luyện Quân thành một người đàn ông khá dày dặn, mưu trí. Bây giờ đứng cạnh Hà, Quân cảm thấy cơ hội tái chiếm những gì của chàng đã đến nên vận dụng tất cả chiêu trò.

Sau đoạn song ca, Quân chờ Hà đi vệ sinh thì liền theo sau để gặp riêng nàng…

– “ối Quân…” Hà giật mình khi bị chàng người yêu cũ chặn đường
– “Hà, mình nói chuyện riêng một chút được không?” Quân hỏi nhẹ nhàng có chút van xin

– “ừm…” nàng ậm ừ đồng ý vì muốn rời khỏi khu vực ngay trước phòng vệ sinh dễ bị bắt gặp này

Quân bạo dạn nắm tay Hà và kéo đi. Cái quán Karaoke này dường như chẳng có gốc nào kín đáo ngoại trừ những phòng nhân viên hoặc kho chứa nhỏ. Quân biết sẽ đánh mất cảm tình với Hà nếu kéo nàng vào phòng kho chật chội đầy bụi dơ. Chàng lại táo bạo kéo nàng đến một phòng nhân viên và lì xì cho hai thằng phục vụ để lấy cái phòng.

– “sao lại vào phải vào phòng làm gì? ở ngoài hành lang vắng nói chuyện cũng được mà” Hà lên tiếng như phản đối nhưng không quyết liệt

– “chuyện riêng mà nhỡ có người quen nghe thấy thì không hay” Quân bảo
– “thế có gì thì Quân nói đi…” Hà giục vì khá hồi hộp

– “Hà, sao em lại lấy chồng mà không từ biệt anh một tiếng?” Quân hỏi
– “hì… thì tại lúc đó mình cũng đã tạm chia tay rồi mà… anh trong quân đội có viết thư gì cho em đâu” Hà đáp với giọng trách móc

– “anh xin lỗi, nhưng 2 cái Tết anh đều có gửi thư cho em… và em cũng có hồi đáp mà” Quân đáp

– “ừm… mỗi năm có đúng 1 bức thư dịp Tết… anh có biết năm đầu em đã nhớ anh biết bao không?” Hà nói và cặp mắt bồ câu bắt đầu ngấn lệ vì bao ký ức ùa về

– “anh xin lỗi, nhưng trong quân đội không có nhiều thời gian rỗi… không tập luyện thì phải bảo trì quân khí, tự lo các phần hậu cần cho nhóm đội…” Quân phân trần

– “em biết chứ… nhưng khi em cô đơn thì anh Thái đến… đúng người đúng thời điểm nên… em xin lỗi… nhưng anh phải hiểu cho em chứ… em là con gái mà… làm sao mạnh mẽ như anh được…” Hà nói một hơi mà hai dòng lệ lăng dài trên đôi gò má trắng hồng thật xinh của nàng

– “ừ… anh xin lỗi… là lỗi của anh…” Quân nói và bất ngờ ôm chặt lấy Hà

Hà đang bị ký ức kích động nên như hóa thành một cô gái yếu đuối tuổi đôi mươi. Nàng để mặc cho người yêu cũ ôm chặt trong vòng tay mà khóc nức nở. Hà nào biết là nàng vừa trúng kế của Quân, sập bẫy của người yêu cũ.

– “Hà… anh nhớ em lắm…” Quân thì thào vào tai nàng khiến nàng tiếp tục khóc

Thừa cơ hội, Quân hít lấy hít để hương thơm từ mái tóc đen huyền của Hà và phá hơi ấm vào tai nàng. Thế là tuy đang khóc nức nở với bao kỷ niệm sông lại trong tâm trí thì nàng cảm nhận được cái cảm giác thích thích đầy phấn khích. Con tim của Hà đập nhanh hơn và thoáng loạn nhịp thường xuyên. Trong khoảnh khắc này, nàng như hoàn toàn bị kéo về trong quá khứ và quên mất bản thân hiện là một người phụ nữ đã có chồng con.

– “Hà… anh yêu em… anh yêu em nhiều lắm” Quân tiếp tục tấn công

Thì thào vào tai nàng xong thì chàng thoáng hôn nhẹ lên phần gò má thơm thơm hương phấn hồng và ươn ướt của dòng lệ. Để rồi khi Quân thấy Hà không phản đối thì chàng đưa tay lên vờ lau dòng lệ trên mặt nàng để nhẹ nhàng kéo mặt nàng hướng lên. Hà thoạt đầu ngoan ngoãn làm theo nhưng rồi chợt bừng tỉnh khi hơi thở của Quân phà vào mũi nàng.

– “Ơ…” Hà vừa mới cất tiếng thì bị cái miệng ranh ma của Quân khóa môi lại

Bừng tỉnh hoàn toàn, nàng đưa hai tay đẩy mạnh vào người chàng người yêu cũ và quay mặt qua một cách mạnh dạng, dứt khoát.

– “Quân… dừng lại… không được…” Hà thốt lên
– “Hà… anh yêu em… anh nhớ em lắm… em cho anh được hôn 1 lần cuối nữa thôi được không?” Quân van xin bằng giọng thật đáng thương

– “không được… em đã có chồng con rồi… làm vậy là có tội lắm…” nàng kiên quyết từ chối và vùng vẫy để hồng thoát ra khỏi vòng tay đang ôm chặt kia

– “Hà…” Quân cố van xin nhưng bị cắt lới
– “bỏ tay ra… anh bỏ em ra mau… em la to lên đấy nhá…” Hà dọa

Quân thấy đêm nay thế này là đã đến lúc phải tạm ngừng nên nới vòng tay cho nàng thoát ra.

– “Hà… anh xin lỗi… anh không có ý gì đâu… anh chỉ muốn được ôm em và hôn em lần cuối như để chánh thức chia tay nhau thôi” Quân xạo nhưng giọng nói rất thuyết phục

– “ừm… ôm thì mình đã ôm rồi, còn hôn thì em xin lỗi, em không thể cho anh hôn được… anh hiểu cho em nhá” Hà nói

– “ừ… anh hiểu… chồng em thật có phúc… ông ấy chắc đã tu hơn 3 đời….” Quân đáp và trách khéo

– “hihi… thôi, em về phòng trước đây… nãy giờ đã lâu rồi đấy… mấy đứa bạn chắc đang bàn tán độc địa lắm rồi” Hà nói

– “hì hì… thì cho tụi nó vận động trí óc, tưởng tượng một chút thôi mà…” Quân đáp
– “anh thì lo gì… còn em thì nhỡ chồng biết là mệt lắm đấy…” Hà trách rồi quay người định bỏ đi thì bị Quân kéo tay giữ lại

– “à quên, em cho anh số điện thoại và địa chỉ bên đó để sau này còn giữ liên lạc được không?” Quân nói

– “ừm… không được gửi linh tính đấy nhá… em là người lấy thư mỗi ngày nên thấy linh tinh là chặn luôn nhá” Hà đáp và bấm số vào điện thoại của chàng người yêu cũ

– “hì hì… vậy chit chat trên mạng xã hội cho anh linh tinh chút được không?” Quân gạ
– “cái đó thì để xem trình độ khéo léo của anh thế nào… xổ xàng là bấm nút hủy kết bạn luôn và ngay nhá” Hà dọa

– “hì hì… rồi em sẽ biết… cảm ơn em…” Quân đáp cười khi thấy nàng đã lưu thông tin lại cho

– “hứ… tự tin gớm… giờ anh ở đây chờ chút… em ra trước… hai đứa ra cùng lúc mà gặp người quen là em giết anh chết tại chỗ” Hà bảo với giọng trêu đùa

– “ừ… anh biết chứ… hì hì… mà nếu bắt gặp thì họ nghĩ gì nhỉ?” Quân hỏi

Hà nghe nhưng chẳng thèm trả lời mà chỉ lườm rồi bước nhanh ra khỏi phòng

Quân đứng lại mà nhoẻn miệng cười, trong lòng như nở hoa vì bước đầu xem như đã thành công. Đã nắm được tay, đã ôm được và xuýt hôn được thì trước sau gì thì nàng cũng bị anh tái chiếm hữu. Chỉ là Quân biết phải xúc tiến kế hoạch nhanh vì thời hạn không có nhiều. Một khi Hà bay đi về với chồng mà Quân vẫn chưa tái chiếm hữu được thì anh sẽ không bao giờ có cơ hội thứ 2. “Quyết thắng” Quân thầm hô to trong đầu.

4 1 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận