CHA NUÔI VÀ CON GÁI – Update Chương 13

Phần 3​

Sau khi xuất tinh, anh cảm thấy rất có lỗi, trong lòng tràn đầy áy náy, một người cha sao có thể đối xử với con gái mình như vậy, nhưng hành vi này vẫn làm hoen ố sự trong trắng của cô gái mới lớn như là Phi Phi đây, anh thề rằng sẽ không bao giờ có bất kỳ suy nghĩ sai trái nào đối với Phi Phi trong tương lai, đừng nói đến việc làm những điều bẩn thỉu tương tự với Phi Phi một lần nữa.

Để tránh hậu quả Phi Phi có bầu, vì dù gì con bé tuy mới 12 tuổi nhưng có trứng lâu rồi mà, nên buổi sáng Lệ Chi đi làm thì hai mẹ con còn cãi vả, thế là cô ấy ậm ừ chạy đi làm, khi cô đi làm ở vũ trường về mới phát hiện ra một điều là không muốn bản thân sống cùng với anh ấy nữa, cô đã cởi hết quần áo, còn đang chuẩn bị dọn đồ ra ngoài ở. Anh ấy cầm tay níu kéo:

-Hãy ở lại với anh và con đi em…

-Không! Không… Anh là đồ tồi mà…

Bởi là một người mẹ chứng kiến cảnh con gái mình bị chồng hờ chung sống lột quần lót, sờ soạng trước mặt, thậm chí xuất tinh vào vùng kín của con gái mình, lẽ ra bà phải nghĩ đến hậu quả của việc bỏ mặc con gái mình. Đằng này cô ta không mang con bé đi mà bỏ lại con gái mình, mặc kệ anh ấy có lại ra tay với con gái mình lần nữa hay không? Rõ ràng là Lệ Chi sẽ bỏ rơi con bé, nên nhất quyết ra đi và nói một câu:

-Con bé còn nhỏ lắm, đừng nhúng tay vào chuyện tình dục nữa? Khi nào nó đủ 18 tuổi lớn lên thì làm gì cũng được. Hừm…

Vốn dĩ anh muốn đưa Phi Phi về nhà mẹ đẻ, nhưng chỉ biết con bé là gốc gác của một dân tộc nào đó ở miền Trung, thế là anh nhớ lại quá khứ, không biết có thể đưa Phi Phi đi đâu. Hộ khẩu của con bé có tên nên không thể đuổi Phi Phi ra ngoài, dù sao họ cũng sống với nhau chín năm trời. Cho dù có làm chuyện bậy bạ với con bé và hành vi dâm ô nhưng tình cảm như cha con nhiều hơn, anh nghĩ rằng con bé sẽ được mẹ đưa đi cùng, nhưng trong tuyệt vọng, anh ấy chỉ có thể tạm thời giữ Phi Phi ở lại bên mình mà thôi.

Anh điều chỉnh tâm lý, cố ý giữ khoảng cách với Phi Phi, không tắm chung với Phi Phi, không cho cô nằm trên ngực anh nữa, tránh chạm vào cơ thể con bé, thậm chí tránh nhìn con bé dù chỉ quanh quẩn trong nhà, anh chỉ dùng trái tim ngục tù để đóng vai một người hiếu thuận và yêu thương giữa bố với con gái.

Dưới sự chăm sóc cẩn thận của anh, Phi Phi sống vô tư lự thêm hai năm nữa, tức được mười bốn tuổi, không biết là do di truyền gen của cha mẹ hay là do được nuôi dưỡng tốt, nó đã cao đến vành tai anh, trông rất cao lớn giữa đám đông nếu để cho Phi Phi chen lẫn trong đó với những cô gái cùng tuổi. Anh ấy thỉnh thoảng có ôm Phi Phi, đó chỉ là một cái ôm của tình cảm thuần túy, và Phi Phi dường như có mặc cảm e thẹn ở tuổi dậy thì đang lớn nên con bé dựa vào tình yêu của anh ấy để lấy cớ. Hành động như một đứa trẻ trong vòng tay của anh ấy, Phi Phi cảm thấy ấm áp và an toàn trong vòng tay anh.

Ban đầu trở về mối quan hệ gia đình giữa cha nuôi và con gái, nhưng nó đã thay đổi bất ngờ, việc giảng dạy ngoài trời do trường tổ chức đã bốc cháy trên xe buýt du lịch, may mắn thay, giáo viên đã xử lý đúng cách, học sinh chỉ bị thương do khói dày và sau khi nhìn thấy cha mẹ và người giám hộ của cô cậu học sinh khác, nên người cha nuôi như anh không tìm gặp được con bé thì đã vội vã chạy đến bệnh viện. Khi Phi Phi nhìn thấy anh, con bé liền lao vào vòng tay của anh và òa khóc, anh ôm lấy Phi Phi hiện cơ thể nó đang run rẩy một cách đau khổ và anh an ủi con bé:

-Không sao đâu con? Bệnh viện họ chỉ theo dõi sức khỏe chứ không có sao đâu.

Trở về nhà với Phi Phi, anh thấy con bé vẫn còn bị sốc, vết bẩn trên mặt và cơ thể của Phi Phi cần phải được làm sạch, và bộ đồng phục học sinh bẩn nên được thay thế. Phi Phi, người rất sợ hãi và mềm nhũn, nên không có thể tự mình làm sạch nó. Chỉ có điều ở nhà là anh ấy tạm thời không nghĩ nhiều về việc này, bởi có hai người trong căn nhà này thôi mà giữ khoảng cách làm gì, thế là anh đỡ Phi Phi vào phòng tắm.

Cái gọi là phòng tắm, mới nghe tưởng nhỏ nhưng không gian nó lớn hơn những gì mình nghĩ. Có chậu rửa mặt cùng bồn cầu xả nước chiếm hơn phân nửa, vòi hoa sen kiểu xả nước hiện đại, còn phòng tắm là một gian phòng nhỏ ngăn cách bằng thủy tinh mờ. Để giúp tắm rửa cho con bé nên anh nhất định phải mang đồ Phi Phi và cả quần áo của mình mang theo, anh tự cởi quần áo của mình ra, nếu không sẽ ướt sũng, trước đây anh ấy đã quen với việc giặt giũ, không nghĩ tới việc cởi quần áo trước khi cởi đồng phục học sinh và quần lót của Phi Phi, dường như anh ấy cảm thấy Phi Phi có chút khác hơn hồi đó rất nhiều, bởi bây giờ con bé đã 14 tuổi rồi còn gì. Thế nhưng anh chỉ thấy tội nghiệp cho Phi Phi vì sợ hãi vụ bốc cháy xe buýt du lịch, anh chỉ muốn nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ cho con bé và mặc bộ quần áo sạch sẽ để con bé nghỉ ngơi thật tốt nên cũng không để ý lắm về vụ hai người đang trần truồng trong phòng tắm.