CHA NUÔI VÀ CON GÁI – Update Chương 13

Phần 1​

Mỗi buổi tối trong công viên Tình Nhân, một đôi nam nữ không đối xứng tuổi tác, họ khoác tay nhau đi dạo trên những con đường mòn, người đàn ông dịu dàng và tao nhã, tóc hoa râm, khoảng năm mươi tuổi, còn người phụ nữ thì trẻ và đẹp, cùng lắm là hai mươi tuổi mà thôi. Trong những ngày đầu của cô ấy, từ cái bụng hơi nhô ra thì có thể thấy rõ ràng là cô ấy đang mang thai, xét từ khoảng cách tuổi tác giữa họ thì lẽ ra họ là cha con, nhưng từ biểu hiện tình cảm trên khuôn mặt và những cử chỉ nhỏ của nhau, xem xét thì thấy họ trông không giống cha và con gái, người phụ nữ với người đàn ông trông giống như một cặp vợ chồng. Đúng thực sự họ là một cặp, chồng già và vợ trẻ chênh lệch hơn 30 tuổi, và họ cũng là vợ chồng phát triển từ một người cha nuôi và một cô con gái nuôi.

…………​

Mười bảy năm trước, ở tuổi ba mươi, anh thường đến quán bar chơi piano do bạn bè mở để chơi, anh gặp một cô gái sexy trẻ và xinh đẹp trên sân khấu, vì cô ấy nói chuyện và cách cư xử tốt, nên anh thường thích cô ấy, và trở thành bạn của cô ấy. Một khách hàng thường xuyên, nên cô ấy lên giường với anh thêm một bước nữa cuộc tình, và để rồi sau đó cô ấy đề nghị sống chung. Đây cũng chẳng hề lạ lẫm gì, bởi vì nam và nữ chưa kết hôn, và anh ấy vẫn còn độc thân chưa có bạn tình hay vợ con gì cả. Nếu có chuyện tốt như vậy thì sẽ có được những điều mãn nguyện, còn chuyện bất đồng thì để sau rồi tính.

Tạo hóa trớ trêu thay. Không ngờ ngày cô ấy chuyển đến, cô lại mang theo một bé gái ba tuổi, tên là “Phi Phi”. Lúc đó anh mới biết cô đã trở thành mẹ đơn thân ở tuổi mười lăm, con gái cô là con ngoài giá thú. Không biết cha của bé gái là ai, vì cô ấy quan hệ rất nhiều thành phần vui vẻ trong quán bar đầy cảm giác mạnh, nhưng tất cả đều đáng nói ở đây là anh phải chịu đựng sự không hài lòng trong lòng mình suốt từng ấy thời gian.
Ngôi nhà là một dãy phòng nhỏ kiểu Nhật Bản có phòng khách, một phòng ngủ, một nhà bếp và một phòng tắm. Phòng ngủ là một chiếc giường kiểu trải chiếu tatami. Lúc đó Phi Phi mới ba tuổi, cô ấy nghĩ rằng mình còn nhỏ và không biết gì. Tôi nhìn thấy Phi Phi đang nằm một bên mở to mắt nhìn tôi.

Nói thật, con bé Phi Phi này thực sự rất đáng yêu, con bé có mái tóc dài ngang vai, thừa hưởng dòng máu sexy vũ trường của mẹ, khuôn mặt sắc sảo, lông mi dài và mảnh, dưới mí mắt là hai con mắt to tròn long lanh, sống mũi thẳng. sống mũi cao, môi anh đào đỏ tươi, hai má lúm đồng tiền duyên dáng, khung xương toàn thân rất đồng đều, nước da hồng hào, nhìn tổng thể hầu như không có khuyết điểm. Có lẽ đây là phôi thai đẹp tự nhiên của Lệ Chi, được người chơi trong vũ trường để lại mầm sống, còn có vết bớt màu đỏ trên bắp chân duy nhất của con bé Phi Phi này, không thể nhìn thấy nếu người khác không chú ý.

Điều quan trọng nhất là con bé có cái miệng ngọt ngào “Do di chứng của người bố để lại”, bởi đa phần thì thằng đàn ông chơi gái ở vũ trường thì cái miệng phải ngọt ngào thì gái nó mới theo, và điều này khiến anh yêu Phi Phi từ tận đáy lòng, cưng chiều con bé như con gái và bảo vệ con bé như bảo bối. Anh ấy đã cân nhắc rằng Phi Phi theo họ của mẹ, do danh tính của cha con bé thì không ai biết. Người ta ghi trong hồ sơ lý lịch rằng “cha không rõ”. Thế là sau này anh ấy sẽ bị chế giễu và cảm thấy thấp kém, vì bị người ta ăn ốc còn anh thì bóc vỏ, nhưng anh ấy và mẹ con bé chỉ sống với nhau như một cặp vợ chồng bất hợp pháp, do kiểu quen nhau qua đường và điều đó không không đáp ứng các yêu cầu của pháp luật. Anh đã từng đi nhận con nuôi nhưng Lệ Chi mẹ Phi Phi không hợp tác nên anh đành từ bỏ. Còn mối quan hệ giữa anh với Phi Phi không phải con riêng cũng không phải con gái nuôi, chỉ có thể gọi là cha nuôi và con gái nuôi.

Với khả năng tài chính của anh ấy, lo cho gia đình này là quá đủ, anh ấy quả thực đã lo cho họ bằng mọi cách có thể, lẽ ra đó là một tổ ấm, vấn đề là mẹ Phi Phi bản tính dâm đãng, do quen lối sống buông thả hay sexy khiêu gợi trong quán bar vũ trường, còn chuyện nữa là mẹ của Phi Phi thì đã quen với cuộc sống tiệc tùng về đêm nên Lệ Chi không chịu bỏ công việc đó. Do lúc đầu Lệ Chi đi làm ở quán bar vũ trường cũng khá an toàn, dù mùi rượu khiến người chồng hờ như anh ấy đôi lúc khó chịu. Khi tan sở về nhà nhưng anh ấy cũng không lâu sau đó rút lui luôn, thế là đêm anh không về nữa, cứ mấy ngày mấy tháng như vậy không gặp nhau là chuyện thường, chuyện này thường xuyên xảy ra tranh chấp, vợ chồng bất đồng quan điểm sống, “danh bất chính ngôn”, và vợ chồng hờ cũng không kiềm chế được lời nói, cứ chiến tranh lạnh với nhau suốt.

Nhưng mẹ Phi Phi rất dễ xúc động, coi Phi Phi như cái gai trong mắt, lấy con gái làm cái bia để đánh đấm, để bào chữa cho sự dâm ô với những người tình trong bar vũ trường, hoặc cô tát con bé Phi Phi, hoặc véo mạnh vào đùi Phi Phi đỏ ửng. Bà mẹ thường nhìn thấy chân Phi Phi tím tái, còn con bé thì lần nào cũng là cha dượng bảo vệ mình mà thôi, thế là từ đó đến nay anh trở thành nơi trú ẩn an toàn của con bé Phi Phi.

Việc chăm sóc Phi Phi gần như rơi vào tay anh, bởi vì anh thực sự đã gánh vác trách nhiệm làm cha và đóng vai một người cha yêu thương. Phi Phi, người trần trụi trong mắt anh khi đó, giống như một thiên thần nhỏ khỏa thân trong một bức tranh phục hưng phương Tây , trong sáng và đáng yêu. Phi Phi thích nằm trên ngực anh trước khi đi ngủ, và anh nhẹ nhàng vỗ lưng con bé cho đến khi thiên thần nhỏ chìm vào giấc ngủ.