AI LÀ AI CỦA AI? – Truyện Sex Dâm Dục Tâm Linh 2023 – Update Chương 11 END

, 153, 153)”>CHƯƠNG X: NGHIỆP CHƯỚNG

Lụa vội mang mẹ đi khám xét cầu cứu khắp nơi nhưng chỉ nhận được những cái lắc đầu tuyệt vọng. Chả hiểu sao tự dưng bà Lan lại mắc bệnh như vậy, cứ đau khắp mình mẩy rồi sụt cân rụng tóc, đến đêm lại mộng du đi lại loanh quanh trong nhà! Lụa thì vừa sợ hãi vừa hốt hoảng khi mà cái bụng càng ngày càng to lên! Ôi, không chồng mà chửa, ở cái làng quê này, nó kinh khủng đến mức nào? Mẹ thì cặp kè đụ đéo cho đến dở khùng dở bệnh, con gái thì sắp ôm cái bụng bầu to đùng cũng vì cặp bồ ăn chơi, thật nực cười cho cái tấm bằng đóng khung ” Gia đình văn hóa” !!!

Từ ngày đó, căn nhà cứ như bị ma ám, Lụa thì vật vờ như một bóng ma. Cậu Tú cũng lờ lớ lơ không thèm đếm xỉa đến người đã cặp bồ cùng gã bao năm nay nữa, huống chi là Lụa. Cậu cũng phất tay áo đi mất, chỉ để lại mỗi câu bâng quơ:

– Tao nghi chắc mẹ mày bị đứa nào chơi ngải, bệnh này thì tao chịu! Vô phương! Thôi! Cứ nằm đó mà chờ chết đi! Cố nghĩ xem thù hằn với đứa nào mà chịu nghiệp nhân quả với nó!

Hay thật!
Nhìn cái con người cặp bồ cắm sừng lên đầu chồng người bao năm nói chuyện nhân quả kìa!
Nói mà không thấy ngượng mồm!
Cái nhân mà gã gieo lên, chính là gã và mụ Lan là khởi nguồn câu chuyện, nếu gã và mụ Lan không tằng tịu với nhau, nếu mụ Lan không dính bầu để rồi đổ vấy cho bố Lụa, rồi sẽ không làm khổ ông ta đến chết! Một cái chết đầy đau đớn khổ sở! Có khi nào tỉnh dậy giữa đêm, gã thấy vong hồn bố của Lụa đang bay trên trần nhà hay không?

Haha, cái kẻ đồng cô bóng cậu nửa mùa như gã, lại suốt ngày lẻo mồm vắt mép, lừa người lừa mình, cắm sừng cặp bồ, thì thoát được hôm nay chứ sao thoát được ngày sau! Gã nào có mảy may nhìn lại, rằng đâu phải tự nhiên, chồng bà Lan lại chết tức tưởi, và cũng đâu phải tự nhiên, nhà bà ta lại thành cửa nát nhà tan? Tất cả đều từ nghiệp chướng của bà ta và gã!
Thầy bói mà non tay thì cũng chẳng dám giải bùa ngải, mà Lụa cũng chẳng có tiền nhiều để lập đàn lập lễ. Cô cũng chỉ ôm cái bụng đang to dần lên theo từng ngày mà đầu óc thì cứ rối bời, không biết phải làm sao……… Cô còn quá trẻ và cũng còn quá non nớt để làm mẹ! Đẻ hay không đẻ?

Mà nhìn sang bên cạnh, bà mẹ cô thì cứ như hết dần sự sống theo từng ngày…
Ông thầy nói, về nghĩ kĩ xem, mẹ cô có trót gây thù chuốc oán hay lỡ gây chết người ở đâu không?
Thù oán?
Từ mẹ?

Lụa chợt lờ mờ nhớ tới một ngày nào đó, một tiếng gào khóc tha thiết thống khổ từ một nơi xa xăm. Một hình ảnh đau đớn bé nhỏ từ tận trong quá khứ bỗng nhiên hiện về trong tiềm thức hồi Lụa còn bé tí ti………….

****

Lụa nhớ hồi Lụa còn bé, nhà cô vẫn có một chị bé chơi cùng. Chị ấy hay dắt tay Lụa đi chơi quanh xóm rồi bế ẵm cô vui vẻ lắm. Rồi một ngày, tự nhiên giữa đêm khuya, Lụa nghe thấy tiếng ba rầm rì rầm rì, rồi tiếng rên rỉ khóc lóc, rồi tiếng thở dốc Ồ ồ đầy khó hiểu. Nó chỉ vang lên một lát rồi lại ngừng lại. Rồi tiếng kẹt kẹt cửa rất khẽ. Rồi một hôm, Lụa thấy chị bé ngồi lau nước mắt. Lạ thật. Nhưng lúc đó, Lụa vẫn còn bé nên cũng chẳng biết gì!

Thế rồi một ngày nọ, Lụa đi chơi về thấy người mẹ xinh đẹp đẫy đà của mình đang đánh chị ta rất nhiều! Đánh vào đầu vào lưng vào bụng! Chị ấy khóc mà nước mắt ướt đẫm cả một khoảng sân gạch! Mẹ cô còn lôi chị ta xềnh xệch vào phòng đánh tiếp! Bà ta gọi mấy thằng thanh niên vào xử lí, mãi tận sáng hôm sau mới vứt hết đồ của chị ta ra sân! Chị ta vừa ôm bụng khóc lóc thảm thiết vừa cầu xin sự tha thứ nhưng mẹ Lụa nào có chịu! Bà vừa chửi mắng vừa chì chiết cay nghiệt lắm!

Hình như, cái bụng của chị ta đã lùm lùm lên rồi!
Hình như, có một lần nghe trộm người lớn nói chuyện, cô thấy ba thở dài:
– Haiz, nếu ngày đó mà còn đứa nhỏ…………………….

Hồi nhỏ nào có nhớ được gì, đến giờ mới nhớ ra, e …đã là quá muộn!

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận