VÔ CỰC GIẢ – Update Chương 78

Chương 12: Rừng Cao Su (1) – Sáng tác cùng Feelex

Đối với Xuân, điều đáng kinh tởm nhất có lẽ là người chồng cũ của cô. Mỗi lần nhớ lại thời gian ở bên chồng cũ, cô đều sởn hết gai óc. Ấy vậy mà giờ đây, Xuân lại đang chổng cặp mông trắng tròn của mình lên để tên chồng cũ chơi cô từ phía sau.

“Haha… sướng thật!” Mạnh, chồng cũ của Xuân hưng phấn nói. Hắn là một kẻ gầy nhom vì nghiện rượu, tuy vậy lại khá dẻo dai. Hắn hẩy hông liên tục dập vào bờ mông của Xuân.

Một tay vịn vào chiếc tủ trước mặt, một tay bịt miệng tránh những tiếng rên phát ra, ánh mắt Xuân chất chứa biết bao tủi nhục.

“Bỏ tay ra!” Mạnh kéo tay Xuân về sau.

“Rên đi con chó! Mày sợ thằng nhóc kia nghe thấy à?”

“Im đi!” Xuân giận dữ nói.

Mạnh lại tung hết sức đẩy về phía trước.

“Haha… mày thật dâm đãng Xuân à! Trước đây tao cứ nghĩ mày là đứa trong sáng, nào ngờ mày lại có những ý nghĩ dâm dục như vậy!”

“Ah… im đi… mau im đi!” Xuân vùng vẫy.

Mạnh bóp lấy cổ Xuân, ấn mạnh vào tường rồi liên tiếp thực hiện những cú nhấp mạnh mẽ. Khoảng nửa phút sau, hắn xuất tinh.

Xuân lúc này ngã xuống, gương mặt không chút cảm xúc.

“Cảm ơn nhé!” Mạnh kéo quần lên rồi nói tiếp: “Đừng quên số tiền đó! Nếu không muốn để thằng nhóc đó…”

“Được rồi! Tôi biết rồi!” Xuân cắn răng bảo.

Mạnh cười dâm, hắn lùi bước, cơ thể dần hóa vào hư vô.

Xuân lúc này mới để lộ những giọt nước mắt trên gương mặt.

***

“Chuyện gì thế này?” Quân thu hồi giác quan, gương mặt đăm chiêu. Lúc đầu, hắn nghĩ Xuân cố tình rủ trai về chơi. Hắn cũng không hẹp hòi mà trách Xuân, bởi lẽ ai chẳng có nhu cầu sinh lý? Miễn sao Xuân không làm gì ảnh hưởng đến hắn hay gia đình hắn là được rồi.

Nhưng dựa theo cuộc nói chuyện về sau, Quân ngửi được mùi không ổn.

Nhất là khi kẻ kia nói về số tiền nào đó, lại còn liên quan đến Quân. Dường như số tiền đó dùng để bịt miệng kẻ kia không nói gì đó cho Quân biết.

“Người phụ nữ này giấu gì mình à?” Quân xoa cằm. Có thể kẻ kia đang nói về việc Xuân gian díu dẫn đàn ông về nhà làm tình chăng? Nhưng nếu vậy thì chơi bể quá, tên này chắc chắn không tốt lành gì.

Nghĩ lại một chút, dì Xuân là mẫu người khá hiền lành. Cái việc dắt trai về thế này dì dám làm sao? Có thể dì Xuân đang bị ép buộc rồi bị tống tiền. Nghĩ theo hướng này có vẻ hợp lý với cuộc trò chuyện kia hơn.

Dù sao cũng là quản gia của nhà mình, Quân không thể nhắm mắt làm ngơ được. Lỡ đâu tên kia bức ép dì Xuân quá mức, yêu cầu cô ta làm hại Quân thì sao? Việc này không đơn giản nữa rồi!

Đúng sai thế nào, Quân phải hỏi thẳng Xuân mới được.

***

Những dòng nước mát tưới lên cơ thể phì nhiêu của Xuân. Đôi mắt cô vô hồn khó tả, gương mặt thì không chút cảm xúc. Cô hướng chiếc tay sen tắm xuống dưới, để những tia nước bắn vào vùng lông mu đen huyền. Nước chảy mạnh, len lỏi qua những túm lông, vòng xuống khe cửa bên dưới.

Xuân banh chân ra, để tay sen chĩa thẳng vào lồn mình với mong muốn những dòng nước sẽ tẩy sạch những ô uế của tên chồng cũ để lại.

Tắm xong, Xuân quấn trên người một chiếc khăn rồi ra ngoài. Ánh mắt vô hồn bỗng chấn động. Ở trên chiếc giường ngủ của cô, Quân đang ngồi sẵn tự bao giờ.

“Quân… con đói rồi hả?” Xuân hoảng hốt trong lời nói, cử chỉ cũng vụng về khiến chiếc khăn tắm xém tí thì tụt xuống.

Quân im lặng nhìn Xuân, cái nhìn ấy khiến Xuân cảm giác chột dạ. Cô không biết Quân đang nghĩ gì cả. Nhưng vì bản thân có điều giấu diếm nên rất hoảng loạn, tự cho Quân đã biết chuyện gì đó.

Sau một lúc, Quân mới cất giọng, khi môi hắn mấp máy, trái tim Xuân như rớt ra ngoài: “Dì Xuân! Dì đang giấu con điều gì đúng không?”

“Không… dì… dì có giấu gì đâu!” Xuân nuốt nước miếng, gương mặt hoảng loạn rõ rệt.

Quân lúc này đi đến trước mặt Xuân, ép cô vào tường, đôi mắt chăm chăm như thể đang tra khảo.

Xuân lo sợ đến tái mặt. Lẽ nào Quân thật sự biết gì đó rồi sao? Nhưng cô không thể nào hỏi ngược lại hắn, như thế khác nào chưa đánh đã khai.

“Con đã thấy dì và một gã đàn ông lạ mặt làm tình với nhau.”

Lời nói của Quân như tia sét xẹt ngang tâm trí Xuân. Chân tay cô bũn rũn, đầu óc rối bời, con ngươi cố định một chỗ.

“Con thấy… thấy lúc nào?” Xuân kinh hãi.

“Chỉ mới hôm nay thôi!”

“Con thấy toàn bộ ư?”

“Cũng không hẳn… nhưng xem đến lúc kết thúc…” Quân thả lỏng người rồi rời xa Xuân, hắn quay lại giường, tiếp tục trưng ra cái dáng bề trên.

“Dì xin lỗi… dì sẽ không làm như vậy nữa!” Xuân cắn răng nói, nhưng trong sâu đôi mắt cô vẫn còn ẩn chứa điều gì đó.

Quân không vòng vo nữa, hỏi trực tiếp điều hắn muốn biết: “Dì vẫn còn giấu con ư?”

Câu này đánh trúng tim đen, khiến Xuân thở không ra hơi.

“Nói cho con biết, đầu đuôi câu chuyện. Kẻ kia là ai? Hắn muốn bao nhiêu tiền? Hắn đang uy hiếp dì đúng không?”

Quân bình thản nói. Nếu lúc này tỏ ra thái độ quá nóng vội sẽ khiến Xuân hoảng loạn.

Có vẻ biết mình hết đường lui, Xuân ngồi xuống giường, cơ thể run nhẹ một cái rồi nói: “Hắn ta là chồng cũ của dì…”

Câu này làm Quân nhớ lại lúc xưa, mẹ từng kể dì Xuân từng có gia đình nhưng tên chồng ấy lại vũ phu đánh đập dì nên mẹ đã khuyên dì Xuân bỏ hắn.

“Kịch bản gì thế này? Nếu là chồng cũ nghĩa là nối lại tình xưa sao? Có khi nào hai vợ chồng này thông đồng với nhau âm mưu bòn rút tiền nhà mình? Không, cứ nghe kể hết đã…” Quân nhíu mày.

“Dì và hắn đã ly dị 17 năm, cả hai không liên lạc gì cả. Nhưng khoảng một tháng trước, trong thời gian con đi cai nghiện, ông chủ đi công tác, chỉ có dì ở nhà một mình, hắn đã đột nhập vào nhà và cưỡng bức dì.”

“Khoan đã… làm sao có thể? Ngôi nhà này được bảo vệ bởi một lớp trận pháp ngăn cản xâm nhập. Trừ khi bên trong có người đồng ý mở cửa trận pháp.”

Quân hoài nghi.

“Hắn… dì cũng không biết, hắn có thủ đoạn vô cùng kinh khủng, có thể tàng hình, đi xuyên qua trận pháp!”

Xuân khẩn thiết nói.

Quân nhíu mày. Lúc rời đi, tên đó đã thể hiện thủ đoạn tàng hình của mình.

“Sau khi vào trong nhà, hắn… hắn đã cưỡng bức dì! Sau đó quay video và uy hiếp… tống tiền.”

Xuân thở dài, lại kể: “Đến hôm nay, hắn ép dì phải đưa hắn 5 tỷ. Vì lúc trước nợ nần nhiều nên thẻ ngân hàng của hắn bị khóa, hắn bắt dì phải đưa tiền mặt… hắn hẹn dì ra khách sạn Hoa Vũ vào tối nay.”

“Cái gì? 5 tỷ? Rồi dì tính xử lý thế nào? Chẳng lẽ dì định đưa tiền cho hắn ư?”

Năm tỷ không phải số tiền nhỏ.

“Suốt mấy năm tháng qua, dì làm việc cho nhà con cũng tích góp được chừng đó…”

Nhà Quân cũng khá phóng khoáng, trả lương rất cao cho dì Xuân. Vì không có gia đình, mỗi tháng lương dì Xuân chỉ trích ra một phần nhỏ để tiêu dùng cho bản thân, còn lại gửi ngân hàng kiếm lãi. Suốt 17 năm qua, số tiền đó cũng đã đạt 5 tỷ rồi.

“Nhưng đó là toàn bộ số tiền của dì mà?” Quân nhíu mày.

“Dì cũng đâu cần xài tiền đâu… chỉ cần được ở đây chăm sóc gia đình con là được…”

“Nhưng hắn vẫn sẽ tiếp tục tống tiền của dì thôi…”

Xuân nghe vậy gương mặt có chút đen lại. Quả thật cô không biết phải xử lý thế nào chuyện này.

Quân suy nghĩ gì đó, cuối cùng thở một hơi rồi nói: “Thôi được rồi! Để con xử lý chuyện này.”

“Con… con muốn làm gì…”

“Dì không cần quan tâm. Nói cho con tất cả mọi thứ dì biết về tên chồng cũ đó!”

***

Tu vi càng lên cao, thăng tiến càng khó. Bước vào 1 sao, sau đó lên 2 sao không quá khó khăn, chỉ cần kiên trì là được. Nhưng từ 2 sao lên 3 sao đã cần phải có tư chất tốt mới được. Mạnh năm 20 tuổi đã đạt đến cảnh giới 2 sao siêu cấp. Với điều kiện xã hội ở thời gian đó, thành tích của Mạnh có thể xem là tài giỏi rồi. Hắn cưới một cô vợ, sau đó tiến vào Nam lập nghiệp. Hắn được một tổ chức khai thác đá năng lượng chiêu mộ ở vai trò quản lý, lương thưởng cũng khá cao.

Nhưng thời gian càng trôi, Mạnh nhận ra bản thân mình không thể đột phá lên 3 sao được. Hắn xui xẻo đến độ đột phá xịt tận 2 lần. Vì không thể thăng cấp, sau một thời gian, Mạnh bị đẩy xuống vị trí công nhân. Đám cấp dưới trước đây của hắn cũng thừa cơ lên mặt, gây khó dễ cho hắn. Cũng từ đó, Mạnh lúc nào cũng nóng nảy, tức giận. Vợ hắn, Xuân đã cố gắng an ủi, hết sức quan tâm hắn nhưng không được gì, trái lại còn khiến hắn ỷ lại, trút hết giận dữ lên người vợ. Xuân cũng đã nhẫn nhịn nhưng chỉ càng làm mọi thứ tệ hơn. Bạo lực ngôn từ dần chuyển sang bạo lực thân thể. Mạnh đánh đập Xuân dã man, dường như xem người vợ của mình là nơi để phát tiết.

Mạnh biết Xuân sẽ không thể bỏ hắn vì cô không có ai dựa dẫm nên càng hung hăn hơn. Ấy vậy mà vào một ngày nọ, Xuân đã quyết định ly dị Mạnh. Dù Mạnh đã đe dọa thế nào, Xuân cũng không sợ, bởi vì phía sau cô đã có người chống lưng! Xuân thậm chí còn phóng khoáng bồi thường cho Mạnh 100 triệu để hắn không làm phiền đến mình nữa.

Sau vụ ly dị chóng vánh, Xuân biệt tăm. Lúc mất vợ, Mạnh càng không biết hối lỗi, thậm chí còn ghi thù lên Xuân vì phản bội mình.

Thấm thoát một khoảng thời gian, Mạnh tiêu sạch tiền. Công ty khai thác đá năng lượng cũng đang lên danh sách đuổi việc hắn. Trong lúc khốn cùng đó, vận may lại tìm về với Mạnh. Vào buổi khai thác nọ, hắn tìm được một viên ngọc kì bí. Định bụng sẽ đem bán lấy tiền nhưng không hiểu sao, Mạnh cảm giác viên ngọc đang nói gì đó với mình.

“Nuốt đi…”

Như bị thôi miên, Mạnh nuốt ực một cái, hắn cảm giác cơ thể mình trở nên khỏe mạnh hơn, cảnh giới bị kẹt cũng thăng tiến lên đến 3 sao trung cấp.

Nhờ vụ việc này, Mạnh quay trở lại vị trí quản lý, củ hành mấy kẻ dám gây khó dễ cho hắn.

Chưa dừng lại ở đó, vào một hôm nọ, giọng nói của viên ngọc vang lên trong đầu của Mạnh, nói cho hắn biết lai lịch của mình. Hóa ra viên ngọc này là một bảo bối nuôi dưỡng hồn ma. Bên trong có chứa một phần linh hồn của một vô cực giả 6 sao gặp biến cố trong bí cảnh, thân thể bị hủy, linh hồn nát vụn.

Linh hồn ấy yêu cầu lập một hợp đồng rằng sẽ giúp Mạnh mạnh hơn. Đổi lại, hắn phải đi tìm các phần linh hồn khác.

Mạnh đồng ý ngay. Trong khoảng 3 tháng, hắn đã tìm được một vài mảnh linh hồn nằm rải rác khắp nơi. Cho đến một hôm, Mạnh vô tình nhìn thấy Xuân trên đường. Bao nhiêu cảm xúc khơi dậy, Mạnh rất muốn xem xem người vợ cũ ấy giờ ra sao.

Bám theo một đoạn thì thấy Xuân bước chân vào một căn biệt thự nguy nga. Mạnh hoảng hốt không ngờ cô vợ cũ lại tìm được chỗ tốt như vậy.

“Sư phụ, có thể giúp con ẩn thân không?” Mạnh nói với linh hồn bên trong viên ngọc.

“Mày muốn vào trong?”

“Đúng vậy!”

“Không thể, nơi đây có trận pháp! Có thể phát hiện thuật ẩn thân!” Linh hồn kia rất kinh nghiệm, nhanh chóng phát hiện ra trận pháp được lắp đặt tinh vi.

“Vậy à?’ Mạnh tiếc nuối.

“Mày muốn làm gì con đàn bà đó?”

“Nó là vợ cũ của con! Sư phụ nhìn xem nó sống ở nơi sang giàu thế này, chắc chắn có rất nhiều tiền… mà chúng ta lại cần tiền để tìm kiếm các mảnh linh hồn của sư phụ dễ dàng hơn.”

“Hmm, cũng có lý… nếu không vào được thì ở ngoài quan sát! Đợi nó ra ngoài thì bắt cóc rồi uy hiếp.”

“Vâng!”

Nói là làm, Mạnh ẩn thân rồi nấp trên một mái nhà gần căn biệt thự Xuân đang sống.

Chẳng có gì đáng chú ý cho đến lúc nửa đêm, khi căn biệt thự vốn đang tối đèn lại có ánh sáng phát ra từ cửa sổ một căn phòng. Mạnh đang ngủ gà ngủ gật bỗng bị sư phụ kêu dậy quan sát.

Ánh mắt Mạnh dần trở nên hứng chí, tựa như phát hiện ra tân lục địa. Hắn lấy điện thoại ra và quay lại. Một đoạn video không dài vì ngay sau đó một phút, Xuân đã kéo rèm cửa lại. Nhưng như vậy cũng quá đủ rồi.

Mạnh tìm được thông tin liên lạc của Xuân, sau đó gửi cho cô đoạn video trên với ý muốn hẹn gặp, nếu cô có ý định báo cho ai khác biết, đoạn video này sẽ tràn lan trên mạng.

Mạnh hiểu rõ tính tình của Xuân, rất dễ bị khống chế nên hắn khá chắc ăn trong công cuộc tống tình này. Rất nhanh, Mạnh đã dụ Xuân đến gặp. Sau một hồi nói chuyện, tấn công tâm lý, Mạnh đã đánh gục Xuân sau đó đưa vào khách sạn và cưỡng bức.

Được đà lấn tới, Mạnh lại làm thêm vài cú tống tình nữa rồi bắt đầu vòi tiền. Mạnh cũng khá khôn ngoan, hắn làm mọi chuyện từ từ, không chút nóng vội, đẩy Xuân vào tâm thế tiến thoái lưỡng nan, khiến cô dần dần bị bẻ gãy.

“Con ả đó sẽ tới chứ sư phụ?” Khoác một chiếc áo jean tay dài và nằm trên ghế tình yêu, Mạnh trông rất tận hưởng.

“Sao tao biết? Nhưng mắc gì mày phải hẹn nó ra như vậy?”

“Hihi… đổi chỗ để tìm cảm hứng mới. Ở nhà con ả đó không thoải mái tí nào! Con muốn đêm nay phá nát hoàn toàn tâm trí của cô ta! 5 tỷ còn quá ít, chúng ta vẫn có thể bòn rút thêm.”

Có vẻ vị sư phụ kia không quan tâm nên chẳng trả lời nữa.

Thấy đồng hồ đã điểm giờ mà Xuân vẫn chưa tới, Mạnh bắt đầu sốt ruột. Bỗng, một cuộc điện thoại gọi đến.

“Alo? Xuân à?’

***

“Hẹn ra nơi hoang vắng này để làm gì?” Sư phụ của Mạnh nói.

“Chắc con ả muốn thử cảm giác hòa mình cùng thiên nhiên thôi sư phụ!” Mạnh liếm mép. Hiện tại, hắn đang ở một cánh rừng cao su nằm ở ngoại ô thành phố. Chẳng phải tự nhiên đêm hôm hắn lại ra đây đâu. Khi nãy, Xuân gọi điện đến và muốn gặp hắn nơi đây, lý do là vì Xuân sợ đi khách sạn sẽ bị ai đó phát hiện.

“Tới rồi!” Sư phụ nhắc nhở cho Mạnh biết khi có một bóng người đang tiến đến chỗ họ.

Mạnh hấp tấp chạy ngay đến vị trí của người đó.

“Này khoan đã, đừng nóng vội!” Sư phụ la lên một tiếng để cảnh báo cho Mạnh.

“Sao vậy sư phụ…”

Mạnh dừng lại, ẩn nấp sau một thân cây. Lúc này hắn mới kịp nhìn rằng người đang đến trùm kín mít. Chưa chắc đó là Xuân.

Đúng lúc này, kẻ thần bí kia cởi bỏ chiếc áo khoác ra, khiến Mạnh giật mình.

“Là tên nhóc Quân đó!” Mạnh nhíu mày, cảm giác có gì đó không ổn. Tại sao Xuân hẹn mình ra mà lại có sự xuất hiện của tên nhóc này?

“Này ông chú! Tôi biết ông chú trốn ở đó!” Thấy Quân chỉ tay về hướng mình, Mạnh cùng sư phụ ngạc nhiên.

“Ở khoảng cách xa vậy mà nhận ra sao? Thủ đoạn gì đây?”

“Thật tình, đúng là chỉ biết ức hiếp phụ nữ, không dám bước ra đây nói chuyện hay sao?” Quân la lớn.

“Thằng chó này!” Mạnh nghiến răng.

“Đừng trúng kế khích tướng. Tốt nhất nên rời khỏi đây. Con ả kia đã phản bội rồi!” Sư phụ Mạnh lên tiếng.

“Này này, dì Xuân có nhờ tôi đem đến 5 tỷ cho ông chú đấy. Tôi sẽ đưa cho ông chú nếu ông chú xóa toàn bộ những video của dì Xuân.” Quân móc ra một chiếc thẻ không gian chuyên đựng tiền. Với không gian rộng rãi có thể tích lên đến 6 mét khối được nén và triệt tiêu trọng lực, kết hợp với tính năng đếm tiền và tùy chọn hiển thị số tiền trên mặt thẻ, chiếc thẻ không gian này thật sự xứng đáng trở thành ví tiền cho người giàu.

Nhìn con số 5 tỷ trên mặt thẻ, Mạnh động lòng tham.

“Sư phụ… chúng ta phải lấy nó!”

“Cẩn thận! Chắc phía sau vẫn còn người!”

“Lẽ nào là cha nó?”

“Ngươi quên rồi sao? Ông ta đang đi công tác! Làm sao về sớm như vậy được!”

“Yên tâm đi! Tôi không rủ theo ai đâu! Nghe nói ông cũng chỉ là một vô cực giả 2 sao không thể đột phá, nếu vậy tôi dư sức hạ gục. Chỉ là tôi muốn giải quyết chuyện này trong yên bình!” Quân la lên. Thật ra hắn không nghe được cuộc hội thoại của Mạnh và sư phụ, chỉ đoán bừa Mạnh chưa ra vì còn e dè Quân có người bọc hậu.

“Cái thằng khốn huênh hoang!” Mạnh tức giận.

“Nó nói mày chỉ là một vô cực giả 2 sao, tức nó vẫn chưa nắm được thực lực của mày.”

“Hmm, nếu chúng ta rời đi! Có thể sẽ không bao giờ lấy lại được 5 tỷ vì con ả kia đã bán đứng rồi!”

“Thôi được rồi! Ra mặt đi! Để dành Ẩn Thân cùng với Thuấn Thân để bỏ chạy nếu xảy ra chuyện gì.”

“Ra rồi!” Nhờ vào Thiên Nhiên Tâm Hữu, Quân có thể nắm bắt hành động của kẻ địch từ xa.

Mạnh tiến đến rồi dừng lại khi cách Quân 10 bước chân.

“Đưa số tiền đó và tao sẽ xóa đống video mày nói!”

Mạnh giơ tay lên yêu cầu.

“Ok!” Quân cầm tấm thẻ định bước đến nhưng bị Mạnh ngăn lại: “Đứng yên đó! Ném thẻ qua đây!”

“Cũng được… nhưng ông chú có chắc sẽ xóa video không?” Quân nhíu mày hỏi.

“Hỏi ngu, tất nhiên là không rồi!” Mạnh cười thầm trong đầu, ngoài miệng lại bảo rất chắc chắn: “Tao chỉ cần 5 tỷ! Đống video đó không có tác dụng gì với tao! Huống hồ mày đã đến đây rồi…”

“Được, vậy tôi tin…” Quân chưa nói dứt câu liền bất ngờ lao về phía trước. Nhờ vào trợ lực của dòng chảy tự nhiên, tốc độ của hắn ngang với một vô cực giả 3 sao.

“Nhanh quá! Rõ ràng chỉ là 2 sao thôi mà!” Sư phụ Mạnh bất ngờ.

Chỉ trong 1 nhịp thở, khoảng cách cả hai đã bị thu gọn lại. Quân tung một đấm về đối thủ, đòn đấm chứa infinergy và được dòng chảy tự nhiên hỗ trợ, uy lực tương đối mạnh mẽ.

Tuy nhiên, Mạnh cũng không phải ăn chay.

“Có sơ hở ở ngực, tấn công!” Sư phụ truyền ý niệm, Mạnh lập tức tung chiêu, một cú chưởng bắn ra luồng năng lượng màu đen nhắm thẳng vào ngực Quân.

Tròng mắt Quân căng ra.

“Haha! Ngu ngốc!” Mạnh cười đắc ý, nghĩ rằng Quân sẽ bị đánh bại sau chiêu này. Dù Quân có nhanh đến mức sử dụng infinergy hộ thể cũng không thể cản được đâu.

Luồng năng lượng bắn thẳng vào người Quân.

Nhưng không có cảnh tượng Quân đau đớn ôm ngực và thổ huyết. Trái lại, thân trên của Quân phát ra một ánh sáng vàng mờ nhạt.

ẦM!

Cú chưởng của Mạnh cứ như đánh vào một bức tường thành vững chắc không thể xuyên phá.

Mà lúc này, Quân đã ập đến trước mặt, hắn phóng tay nắm lấy cổ tay Mạnh. Cánh tay còn lại vung một đấm hướng đến mặt đối thủ.

“Bất ngờ chưa ông già?”

Hết chương 12.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
4 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Ccne
Ccne
8 tháng trước

Wed lồn

Klose
Klose
8 tháng trước
Trả lời  Ccne

K thấy ra truyện nhỉ

Hà Vi
Hà Vi
10 tháng trước

Ra phần mới đi ạ

Duy anh
Duy anh
11 tháng trước

ra tiếp đi ạ