TÌNH DUYÊN – Truyện Người Lớn LL 2023 – Update Chương 7

Chương 7: Tên Khốn và con mồi – Sáng tác cùng Feelex.

Tên khốn mà Yến nói tới là Võ Văn Trung năm nay 53 tuổi .Người mà nàng quen biết khi bước qua mảng kinh doanh bất động sản.
Trung là chủ thầu các công trình xây dựng mà Bảo chồng nàng đang thi công. Các công trình này lớn hạn mục đấu thầu cao ,vậy mà không biết bằng cách nào đó Bảo lại trúng thầu để nhận phần xây dựng. Lần đầu thì Bảo nghĩ là do may mắn, nhưng mấy công trình kế tiếp thì Bảo mới hỏi thì Trung bảo tay nghề đội em cao nên bên anh nhận trực tiếp .Cứ thế Bảo lại được nhận công trình của Trung đều mọi năm mà ông không biết là có sự can thiệp từ tay của vợ.
Yến cũng có chí cầu tiến ,nắm bắt cơ hội mà Trâm bạn nàng cũng là vợ của Trung rủ rê hùn vốn đầu tư đất .Nàng cũng lén Bảo lấy chút ít tiết kiệm riêng để đầu tư mua đất cùng vợ chồng bạn .Chỗ bạn thân nên Trâm cho nàng góp vốn hưởng theo phần trăm.Lần đầu nàng góp một trăm triệu sau vài lần đăng bán. Lô đất đầu tay chung chạ của Yến cũng có người mua.Trâm đưa lại cho Yến một trăm rồi chia thêm một trăm triệu tiền lời .Nàng cầm cục tiền trên tay mà lòng vui khôn siết. Chạy về kể ngay với chồng .
-Bảo cũng vui cùng nàng, nhưng trách sao lại ko bàn với ông trước để đầu tư .
-Trâm cũng nói gấp quá với cũng ít nên em nghĩ thôi cứ thử xem sao.

Rồi cứ thế Yến lại nuôi hi vọng thêm từ mảng kinh doanh bất động sản đó. Nàng hay dành thời gian sau giờ làm việc, để ghé đến nhà Trâm bàn bạc, hay đăng bài về các mảng đất cần bán.

Trung là tay buôn bán kinh danh bất động sản có tiếng ở thành phố .Và cũng là tay sát gái ngầm mà Trâm không hề hay biết.Ngồi làm việc mà Trung lại nghĩ đến Yến mà cười mỉm.Nghĩ đến cái thân hình gọn gàng kia ,ẩn dưới lớp váy ngắn công sở, cộng thêm mùi nước hoa dịu nhẹ mà Yến đang dùng .Cũng đủ làm cho Trung mê mẩn.Từ ngày biết Trâm và biết Yến là từ đó ngày Trung tự nhủ mình phải ăn được bạn của vợ thôi. Phải thu phục nàng, vì Trung máu bdms nên muốn Yến phải là nô lệ của hắn .Và hắn đã vẽ ra một kế hoạch để chinh phục bạn vợ.

Nắm bắt Yến đang rơi vào con đường khát tiền.Trung lên kế họach cùng vài người để nhanh thu phục Yến.
Trung rủ Yến cùng chung đầu tư dự án mới ,ít vốn nhưng sẽ lời nhanh.Yến nghe những kế hoạch Trung bày ra nên nàng đồng ý ngay.
– Nhưng mà em giờ chưa đủ tiền.- Yến nói.
– Em có bao nhiêu đó.-Trung hỏi.
-Em mới có được hai trăm triệu ,nếu gom thêm thì tầm năm trăm triệu vẫn chưa đủ một tỷ rưỡi kia.-Yến trả lời.
-Vậy anh sẽ nhờ bạn cho em mượn một tỷ ,sau này bán em đưa lại .Nhưng cái này là vay nóng phải giấu Trâm.Vì anh muốn tạo cơ hội để em mau phát triển vốn .Khi nào thành công thì nói với Trâm sau. Anh nghĩ Trâm cũng muốn em thành công. Cơ hội này không ai có được đâu.Em suy nghĩ kĩ trước khi quyết định nhé. -Trung tư vấn Yến.
– Dạ anh đã nói vậy thì em theo.-Yến nói
– Quyết định vậy em nhé.-Trung hào hứng nói.
– Dạ anh.- Yến nói.

Yến về mở tủ giấu Bảo lấy sổ tiết kiệm rút ba trăm triệu tiền để tiết kiệm cho Duyên đi học đại học sau này. Cộng với số tiền nàng đang có để hùn vốn với hắn .Trung nhận tiền mà cười mỉm ,sắp có mồi ngon rồi.
Cứ thế thời gian trôi đi mà Yến như nóng ruột gan, lâu lâu nàng cứ hỏi Trung tình hình sao.Trung cố tình tránh né
Sau vài lần tránh ,cuối cùng hắn cũng nói thật với nàng :
-Dự án mình đầu tư bị lừa giấy tờ giả. Chỉ là giấy tờ ba lá ,chứ không phải sổ hồng chính chủ.Người bán đã ôm tiền chạy trốn rồi em.Anh sẽ gửi lại em năm trăm triệu, còn lại số kia để từ từ anh tính tiếp.Trung nói xong tắt máy.
-Alo !ai trốn sao lại là giấy tờ giả.Alo alo -Yến nói trong vô vọng.

Nàng thẩn thờ nghe tin mà nàng như sét đánh, lô đất nàng hùn vốn đó giấy tờ ba lá, giờ bán không được như đất có sổ hồng. Mà đất này lại không nằm trong quy họach đền bù giải tỏa .Vậy là nàng mất tất cả rồi sao.

Yến lặng im không biết nói gì ,đầu nàng suy nghĩ giờ tiền đâu để trả nợ tỉ vay kia.Nàng như sụp đổ hoàn toàn .
–Ren ren ren!
–Ren ren!
Số điện thoại lạ gọi đến,Yến bắt máy áp vào tai.
-Dạ Alo!-Yến nói.
– Alo ! Chị yến à! Em là Ngân bên công ty F66 .Nay em thông báo cho chị là số tiền chị vay một tỷ kia nay đã đến hạn thanh toán ạ ,chị vui lòng thanh toán cho bên e với.
– Dạ ! Bên em có thể thư thả cho chị vài hôm được không ,chị đang gom mà chưa đủ.- Yến khẽ nói.
– Thư thả thế nào ạ ,theo hợp đồng vay nhanh là đến nay quá vài ngày rồi,cả lãi cả gốc bên e tính một tỷ mốt là chỗ quen với anh Trung đấy.
Nghe từ Trung đấy nàng như hận thêm ,tưởng đâu sắp được ăn mối hời, ấy vậy mà giờ đã nợ thêm .
-Dạ để em tính.-Yến nói.
– Trong ba ngày chị tính sao cho ổ,không là bên em ghé đến nhà ạ.
– Dạ da-Yến run trả lời.
Yến như mất hồn nàng run cầm cập,sao lại đến nỗi này.Giờ về mà nói chồng thì chắc Bảo giết nàng mất ,mình phải làm sao đây Yến ơi.
Yến cầm năm trăm triệu đến chỗ vay rồi năn nỉ cho nàng thêm vài hôm.
– Thôi được tụi này sẽ cho chị thư thả một tuần.Hết một tuần mà không xong là chị hiểu rồi đấy.
-Dạ dạ- Yến trả lời.
Yến đi về mà lòng không vui,nàng suy nghĩ đủ cách để kiếm thêm số tiền bù vào số tiền vay kia.

Giờ nàng không biết phải mượn ở đâu,sổ đỏ nhà thì ông Bảo giữ.Giờ mà nói ra thì nàng chỉ sợ to thêm chuyện.Nàng không muốn bị thất bại như thế này.
Từng ngày trôi qua,mà ngày hẹn lại đến gần.Số tiền kia vẫn chưa giải quyết được chút nào .Đi làm mà đầu óc Yến không thể tập trung được.

Bỗng điện thoại Yến reo lên là số của tên Trung gọi.Yến bắt máy mà mặt đầy tức giận.
– Alo anh còn gọi cho tôi được à,tôi tưởng mấy nay anh mất tích đâu rồi chứ,anh nghiên cứu gì mà lời đâu không thấy mà giờ thấy nợ dí tôi đây.-Yến bực bội nói .
– Anh xin lỗi ! Thật sự anh cũng bị lỗ như em đó thôi.Anh đang tìm tên lừa đảo đó để kiện nó.-Trung lươn lẹo.
– Kiện được gì? Giấy tờ đầy đủ,chỉ do mình ko đọc kĩ thôi.-Yến òa khóc.
-Thế số tiền vay em tính tới đâu rồi.-Trung hỏi.
– Em giờ hết đường rồi,chắc tối nay em về nói thật với chồng.Để cầm sổ ngân hàng.-Yến trả lời.
– Thôi em đừng nói chồng ,em chạy qua chỗ anh rồi anh tính cho.-Trung nói.
– Giờ còn tính được gì nữa.?-Yến trả lời. – Thì em cứ sang đi rồi anh nói,quán cà phê Mộc bất động sản nhé.-Trung nói.
Cúp máy mà cơn ức vẫn còn trong người.Yến mang giỏ chạy xe đến nơi Trung hẹn.
Đến nơi Trung đang ngồi một mình .Yến bước tới với mặt nặng trĩu.
– Em ún cà phê đi rồi anh nói chuyện.-Trung nói.
– Em không có thời gian,em còn về trường.Có gì anh nói nhanh đi.-Yến buồn bã nói.
– Thật ra anh gom được ít,giờ anh sẽ đưa em mượn tạm. Để đưa bên vay kia khỏi tụi nó ép với khỏi tăng tiền lãi. Tiền này của anh không phải của Trâm nên em giữ bí mật.-Trung nói.
– Anh cho em mượn thật?Hay lại mượn rồi như mấy ngưòi kia.-Yến nghi ngờ?
– Anh cho mượn thật ,khi nào có em trả đủ không tiền lãi,không tin thì mình làm giấy.Nhưng có chút điều kiện nhỏ.-Trung nói.
– Điều kiện? Mà điều kiện gì mới được?-Yến nói.
– Trưa nay anh có hẹn với đối tác mới ,anh cần em đi với anh ăn trưa thôi.Cái Trâm nay đi Đà Nẵng nên không đi với anh được.-Trung nói.
– Chỉ vậy thôi à.-Yến trả lời.
-Uhm. Điều kiện vậy thôi.Trung nói.
Yến ngẫm nghĩ thôi thì kệ ,chỉ là ăn trưa thôi mà.Cũng không khó mấy,mà giải quyết được khoản kia.
– Dạ vậy trưa em ghé qua.-Yến nói.
– Ok em.-Trung nói.
– Vậy thôi chào anh em về.-Yến nói.
– Nhanh vậy em uống hết nước đi.-Trung nói.
– Dạ thôi trường còn nhiều việc em tranh thủ được chút thôi.-Yến trả lời.
– Uhm vậy e cầm tiền này về đi.-Trung nói.
– Dạ.
Yến cầm tiền rồi ghé chỗ vay đếm đưa đủ số vay và lãi. Rồi nàng chạy về trường với lòng nhẹ hơn. Dù gì nghĩ lại cũng tại mình, ham tiền mà không suy nghĩ chín chắn hơn .Yến nghĩ tới Trung, thấy Trung cũng bị hại trong vụ này, mà cũng lo cho Yến.Nàng cảm thấy có chút cảm động.Mà không hề hay biết là nàng sắp là miếng mồi béo bở của hắn.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận