“Thiên Thần”…Sa Ngã? – Update Chương 5

Đang viết dở hơn nghìn chữ thì không hiểu sao mất điện luôn rồi, mà em không quen gõ chữ trên đt mấy và cũng không gõ nhanh được nên hẹn mọi người sáng mai nhé.

Tiện thể cung cấp thêm một chút thông tin cho mọi người:

Đầu tiên là về độ đỹ thoả của nữ chính ở trong truyện sẽ tăng lên sau mỗi lựa chọn và quyết định của mọi người:

– Xám: sẽ tăng 1% trên mỗi lựa chọn
– Trắng: sẽ tăng thêm từ 0 – 2% (nếu lựa chọn của nữ chính là ý tốt, nhưng việc làm lại có liên quan tới những việc xấu).
– Xanh lá: sẽ tăng lên từ 2 – 4% tùy lựa chọn và các tình huống.
– Tím: sẽ dao động từ trong khoảng 4 – 8% tùy vào lựa chọn và tình huống( giả dụ như đồng ý handjob cho đối phương sẽ ít % hơn là BJ hoặc have sex ).

Vì truyện khả năng cao là sẽ có ít người sẽ thích những lựa chọn màu xám hoặc trắng. Cho nên kết cục của truyện sẽ dễ dàng rơi vào 3 kết cục 3,4,5.

Vậy nên là những lựa chọn và quyết định nhỏ của nữ chính ở trong truyện sẽ được em ưu tiên hướng tới kết cục 3,4,5 nhé.

Cùng vì vậy mà trong truyện nữ chính sẽ trở nên lẳng lơ và dâm đãng hơn –> mở khoá nhiều thể loại sex hay ho hơn.

(Recommend mọi người lựa chọn sao cho độ đỹ thoả của nữ chính không vượt quá 80℅, gia tăng số lượng tài sản, độ nổi tiếng cùng những mối quan hệ cho nàng. Để dễ dàng rơi vào cái kết thứ 4, cũng là cái kết mà Xà thấy hấp dẫn, thực tế và tất nhiên là cũng không ít thể loại kích thích).

(Thêm một chút nhắc nhở đó là vì thời lượng nội dung có hạn, cho nên không phải nv nào cũng có thể xuất hiện trong cuộc đời của nữ chính. Mọi người hãy cân nhắc thật kỹ trước khi lựa chọn xem nữ chính sẽ tiếp cận hoặc cho phép người khác tiếp cận mình nhé)

Hãy sống như những gì bạn mong muốn!!!

Trong khi ông Đức vẫn ngồi chờ đợi ở trên xe thì cùng lúc đó, khi này ở trong khuôn viên trường đại học xuất hiện mấy người đang từ từ hướng về ngoài cổng trường mà đi tới.

Có tổng cộng là 4 người bao gồm 2 nam và 2 nữ vừa mới bước xuống từ lầu trên của tòa nhà 4 tầng.

Nhìn từ xa liền có thể dễ dàng phát hiện ra được rằng đây là 2 cặp người yêu và cũng là 4 người bạn thân thiết với nhau.

Và trong khi cả đám vẫn đang bình thường mà hướng đi về phía cổng trường.

Bỗng nhiên bị khựng lại bởi tiếng của một nữ sinh ở trong nhóm 4 người.

Ly Ly: Chị Nhã Phương, tối nay là sinh nhật của Huy rồi, chị đã chuẩn bị quà sinh nhật cho nó chưa chị?

Nữ sinh này tên là Nguyễn Diệu Ly hay còn được gọi với cái tên Ly Ly bởi những người thân thiết xung quanh.

Thoáng qua một chút về ngoại hình và tính cách của cô nàng này một chút.

Thì có thể nói là không tệ chút nào, nói chung là rất đẹp mắt và cân đối.

Với chiều cao khoảng 1m6 cùng nước da sáng mịn, thanh thuần lại kết hợp cùng với một gương mặt baby trẻ trung và xinh xắn.

Cô nàng dễ dàng là điểm nhấn trong mọi đám đông, dễ dàng thu hút ánh nhìn và thiện cảm từ trong mắt của người khác.

Tuy nhiên trái ngược hoàn toàn với vẻ ngoài trong sáng có phần đáng yêu ấy.

Lại là một tính cách khá nghịch ngợm, đanh đá và trong đầu luôn luôn ấp ủ những ý nghĩ đen tối mà chỉ có nữ sinh bên cạnh mới có thể hiểu rõ.

Huy: He he, quà cáp gì chứ, mọi người đến đông đủ là vui rồi.

Ly Ly: Thôi đi ông tướng, tao lại còn không hiểu mày chắc, trong lòng chắc đang ngóng xem chị Phương tặng cho quà gì bỏ mẹ đi còn giả bộ.

Ly Ly: Hưh~

Huy: Mày không thể nói gì tốt đẹp hơn được sao cái con mỏ hỗn này?

Nhã Phương: Thôi được rồi, đừng có cãi nhau như trẻ con nữa được không? Lớn bằng này tuổi đầu rồi!

Nhã Phương: Quà chị đã mua rồi cho nên em không cần phải cãi nhau với Huy làm gì.

Ly Ly: Đấy, người con gái tốt như thế này mày phải cố giữ cho bằng được vào.

Ly Ly: Mày mà làm chị ấy buồn thì biết tay bà mày đấy nhớ chưa?

Huy: Người yêu của tao thì tao sẽ lo, không mướn bà chằn như mày xía vào.

Nhã Phương: khổ quá cơ~ Hoàng à, nhờ cậu đưa cái Ly về trước giúp tớ với nhé.

Hoàng: Oke, vậy bọn tớ về trước, tối nay gặp lại nhé.

Hoàng: Bye bye!

Nhã Phương/Huy: Bye, nhớ tới đúng giờ nhé.

Sau đó, Ly Ly liền bị Hoàng cũng là người yêu của cô bé bá vai bá cổ lôi đi về một hướng khác.

Cuộc hội thoại của cả đám từ đó cũng kết thúc mà chỉ còn lại hai người Nhã Phương và Huy.

Huy: Mình về thôi chị, bố anh đang chờ sẵn ở bên ngoài rồi.

Huy nói xong liền chìa bàn tay ra mà hướng về phía Nhã Phương rồi chờ cô nắm lấy.

Nhã Phương:…Ừ.

Nhã Phương chần chừ một chút sau đó vẫn là quyết định nắm lấy tay Huy.

Sau đó hai người chầm chậm rời khỏi khuôn viên trường học mà tiến ra bên ngoài cổng trường.

Vừa đi trong lòng Nhã Phương vừa không ngừng suy tư về rất nhiều thứ kể từ khi biến cố bắt đầu ập tới.

Ngay cả đến việc nói rằng cô đã mua quà sinh nhật cho Huy từ trước đó cũng đều là giả.

Bởi vì ngay lúc này đây ngoài chỗ tiền lương ít ỏi, khi làm ca đêm ở một chi nhánh Circle K mà cô vừa dùng để đóng tiền trọ ra.

Thì tiền học phí của kỳ này cô đã chậm nửa tháng, đến ngay cả tiền ăn uống và tiền sinh hoạt hằng ngày cô cũng phải đi vay thì lấy đâu ra tiền mua quà sinh nhật tặng Huy.

Còn về tại sao mà một người đã từng được coi là tiểu thư lá ngọc cành vàng, sinh ra và lớn lên trong một gia đình vô cùng giàu có ở trong nước lại thành ra nông nỗi này.

Mọi chuyện phải kể đến từ khoảng nửa năm trước.

Cái ngày mà bố cô hay tin mẹ cô vậy mà lại có tình nhân ở bên ngoài và hành vi ngoại tình của hai người cũng bị bắt ngay tại trận sau đó.

Tuy nhiên đối phương về mọi mặt từ gia thế, quyền lực cho tới tiền bạc đều vượt trội hơn so với gia đình cô, hay nói cách khác là bố cô rất nhiều lần.

Không những chẳng làm được gì đối phương mà vợ còn bị cướp mất.

Làm ăn, kinh doanh cũng bị đối phương lấy thế mà chèn ép đủ đường không thể ngóc đầu lên nổi.

Dần dần bố cô ngày càng trở nên chán nản, ông đâm đầu vào cờ bạc và rượu chè thâu đêm suốt sáng.

Cuối cùng, vào cái ngày định mệnh ấy trong phòng ngủ của mình…ông ấy đã tự vẫn.

Cùng với đó là một khoản nợ khổng lồ do những trận cờ bạc trước đó để lại.

Và đi theo với cái chết của ông là toàn bộ tài sản có giá trị liên quan tới ông đều bị đem ra để trả nợ.

Nhà cửa, xe cộ, trang sức, quần áo…tất cả gộp lại mới miễn cưỡng đủ nhưng vẫn không ngăn được hành vi quấy rối từ chủ nợ cũ.

Nhưng mà cô lại chẳng thể làm gì trước những việc đang diễn ra, một cô nữ sinh, một thiếu nữ còn chưa trải được bao nhiêu sự đời thì có thể làm được gì cơ chứ.

Nhã Phương bất lực và cực kỳ mệt mỏi sau tất cả những gì đã diễn ra.

Những thứ tốt đẹp và quý giá nhất trong cuộc đời cô bỗng nhiên biến mất toàn bộ sau khi cơn giông bão đi qua.

Để lại một mình cô cùng với đống tro tàn đã tan hoang, đổ nát từ lâu.

Nhã Phương không trách cứ bất kỳ ai kể cả đó có là mẹ hay bố cô đi chăng nữa.

Vì đó là sự lựa chọn của bọn họ, cho dù xấu hay tốt thì người gánh chịu cũng chính là bọn họ chứ không phải cô.

Có trách thì trách số phận này tại sao nó lại nghiệt ngã đến vậy, có thể dễ dàng biến một người đang có tất cả trở thành một người chẳng còn gì hết.

Đôi lúc Nhã Phương chỉ ước rằng mọi chuyện đã diễn ra chỉ là một ác mộng.

Tuy nhiên thực tế phũ phàng như cái tát đau điếng đã thức tỉnh Nhã Phương.

Nó nói cho cô biết rằng đây mới là hiện thực và cô phải học cách chấp nhận nó hoặc là bị đào thải.

Còn vì tại sao chưa nói cho ai khác biết về hoàn cảnh khi này của cô, đơn giản là vì Nhã Phương còn chưa hoàn toàn chấp nhận và đối diện được với thực tế ấy.

Dù ít dù nhiều thì một người vẫn cần có thời gian nhất định để trưởng thành.

Tuy nhiên ngoài một thanh niên đơn thuần và hiền lành như Huy hoặc là những người không mấy thân thiết thì cô có thể giấu được ai chứ.

Chí ít là bấy giờ ngoài lão Đức ranh ma, quỷ quyệt ra thì còn có thêm cả Ly Ly và bạn trai nàng cũng đã biết về chuyện này.

Chỉ là Nhã Phương đã muốn nói thì hai người cũng không cố gắng đào bới lên để làm gì cả.

Là những người bạn thân thiết và thực sự trân trọng đối phương, việc làm tốt nhất mà hai người có thể làm là giúp đỡ Nhã Phương trong những lúc cô khó khăn.

Tiền sinh hoạt cá nhân cũng đều là Ly Ly cho nàng mượn và ngay cả việc nói về quà sinh nhật vừa rồi cũng là muốn rủ Nhã Phương đi cùng rồi lấy cớ giúp nàng trả tiền.

Nếu Nhã Phương biết được những điều này thì hẳn là sẽ cảm thấy cực kỳ hạnh phúc khi có một người chị em như thế…

Sau khi suy tư một lúc, Nhã Phương rốt cuộc cũng lựa chọn được quà sinh nhật cho Huy.

Cô dự định là tối nay sẽ ở lại nhà cậu một đêm và dùng thân thể của mình làm quà, tất nhiên là sẽ không mang bao.

Dù đơn giản là thế nhưng đây cũng là lần đầu tiên Nhã Phương cho phép mình đi xa đến vậy.

Không bao nội bắn xác xuất dính bầu là rất cao dù hôm nay có không phải là kỳ nguy hiểm đi chăng nữa.

Cho nên từ trước tới giờ mặc dù số lần đã have sex của cô và người yêu chắc cũng chỉ hơn chục lần.

Nhưng Nhã Phương nào biết cặc Huy vừa còi lại ngắn, lực bắn lại yếu vô cùng.

Trong khi đó đường âm đạo của cô lại giống với mẹ là phụ nữ phương tây của mình.

Không chỉ điểm G nằm ở rất sâu bên trong mà từng thớ thịt mềm xung quanh lại uốn lượn ngoằn ngoèo.

Ngoại trừ lần đầu phá trinh Nhã Phương còn có chút cảm giác ra thì sau đó Huy chưa bao giờ khiến cô có cảm giác cả.

Hàng ngắn chạm không tới điểm G không gây ra được sung sướng và kích thích, dẫn tới cổ tử cung không mở.

Mà không mở thì tinh đặc rất khó để tiến vào trong mà sẽ chảy hết ra bên ngoài

Cho nên là chưa kể tới chất lượng tinb trùng, tần xuất làm tình thì xác xuất Huy làm cô có thai rất thấp.

Trở về với thực tại sau khi suy nghĩ vu vơ thì khi này đôi nam nữ đã đi tới của của một chiếc Mercedes GLC màu đen.

Bên trong xe, ông Đức nhìn thấy con trai và người yêu của nó đi tới thì cũng nhanh chóng mở cửa bước ra ngoài.

Huy: Con chào bố.

Nhã Phương: Con chào chú Đức.

Tới nơi, đôi nam nữ liền tách rời tay mà lễ phép chào hỏi người đàn ông vừa mới bước xuống.

Ông Đức: Ừm, hai đứa học xong rồi đấy à.

Ông Đức: Vậy ta về tắm rửa chuẩn bị thôi, bố đặt bàn ở nhà hàng xxx xong cả rồi.

Ông Đức Nào lên xe đi hai đứa.

Nói xong, ông Đức di chuyển về phía cửa sau của chiếc xe rồi mở ra và làm động tác mời.

Và tất nhiên là đàn ông thì phải ưu tiên phụ nữ cho nên Nhã Phương sẽ tiến vào trước sau đó mới đến Huy.

Bộp~

Cửa xe đóng lại, sau đó ông Đức cũng tìm đường mà quay trở lại vị trí ghế lái của mình.

Vặn chìa khoá bật tắt động cơ, gạt cần số rồi đạp chân ga.

Chiếc GLC đen cứ như vậy dọc theo tuyến đường mà lao vút đi theo gió, trực tiếp tiến vào sâu phía bên trong nội đô.

Hơn nửa giờ sau đó, không hiểu sao mà đãng lẽ ra hoặc thường thường thì Nhã Phương phải là người được đưa trở về nhà trước.

Nhưng mà hiện tại chiếc xe lại dừng trước cổng nhà mình, điều này khiến Huy có chút thắc mắc mà mở miệng hỏi.

Huy: Ơ…bố, sao không đưa Phương về trước mà lại về nhà mình?

Nhếch miệng cười khẽ một cái cực kỳ nhanh chóng và khó nhận ra, ông Đức rất đơn giản liền mở miệng trả lời con trai của mình.

Ông Đức: Con không nhớ hôm nay là sinh nhật mình sao? Đã là chủ toạ thì phải chuẩn bị sớm và tới sớm nhất để còn đón khách chứ?

Ông Đức: Nhà con bé cách trường khá xa, đi lòng vòng lại tắc đường muộn giờ thì có phải là thất trách không?

Ông Đức: Con cứ vào tắm rửa chuẩn bị sao cho thật thơm tho bảnh trai vào, bạn gái con bố sẽ hộ tống về tận nhà nên không phải lo.

Thấy bố nói như vậy, mặc dù trong đầu hơi suy tư một chút nhưng Huy vẫn là quá đơn thuần, dễ gạt cho nên cũng thấy hợp lý.

Cũng có lẽ vì vội vàng cho sinh nhật đêm nay mà không nghĩ ra, là từ trường về nhà Nhã Phương cũng chỉ khoảng 40 phút.

Huy: Vậy con vào chuẩn bị trước, bố giúp con đưa Phương về rồi trở lại đưa con đến nhà hàng nhé.

Ông Đức: Oke, vậy con vào chuẩn bị đi không muộn.

Nhìn hai bố con ông Đức đối thoại, Nhã Phương ngồi ở hàng ghế sau như muốn nói gì đó nhưng nhất thời lại không biết nói gì.

Để rồi khi Huy đã mở cổng và chạy vào trong nhà còn chiếc GLC đã tiếp tục lăn bánh thì mọi thứ đã trễ.

Đi được một lúc, thông qua gương chiếu hậu, lão Đức ánh mắt dâm tà chứa đầy sắc dục lại một lần nữa nổi lên.

Một mắt ông ta nhìn đường đi phía trước để lái xe an toàn, mắt còn lại liên tục đảo quanh liếc nhìn toàn bộ cơ thể Nhã Phương từ trên xuống dưới.

Trong lòng lão Đức không khỏi sinh ra một tia lửa nóng đang thiêu đốt dưới đũng quần lão ta.

Ánh mắt si mê, thèm thuồng với cực độ khao khát mà nhìn Nhã Phương thông qua chiếc gương.

Đôi khi lại vô thức không tự chủ được hành vi của bản thân mà nuốt nước bọt ừng ực.

Nhã Phương không phải người mù, tất nhiên là nàng nhận ra sự khác lạ có phần dâm dục từ ánh mắt của lão ta đang nhìn mình.

Tuy nhiên ngại vì chuyện đêm mấy hôm trước đó cộng với việc đang ngồi nhờ xe của người ta.

Cho nên Nhã Phương chỉ còn cách giữ im lặng mà quay người nhìn qua khung cửa sổ.

Ông Đức: Đúng là cực phẩm mà…

Nhã Phương: Dạ, chú nói con gì sao?

Tỉnh lại từ trong những suy nghĩ bẩn thỉu của mình sau khi bị sắc dục huân tâm.

Ông Đức điều chỉnh trạng thái một chút sau đó cười xoà trả lời trước hành vi thất thố của mình vừa rồi.

Ông Đức: Khụ…không, không có gì, chú chỉ là đang nghĩ chút chuyện mà thôi.

Nhã Phương: À dạ vâng, con cảm ơn chú đã chở con về nhé.

Mặc dù biết là lão Đức nói dối và đang lảng tránh vấn đề cùng câu hỏi của mình.

Tuy nhiên Nhã Phương cũng không muốn truy cứu sâu chuyện này làm gì cả.

Đồng thời nói thêm một câu cảm ơn để tạm thời xoa dịu bầu không khí lúng túng.

Ông Đức: Con nói gì thế, đây là chuyện hiển nhiên mà chú nên làm mà.

Ông Đức: À chú dẫn con tới nơi này trước một chút sau đó chúng ta mới về được không?

Nhã Phương: …Là đi đâu ạ?

Ông Đức: Cũng ngay đây thôi, chú chỉ xin của con đúng 15 – 20 phút thôi.

Nhã Phương: …d…Dạ vâng, vậy được rồi ạ.

Mặc dù không biết lão Đức trong đầu đang suy tính cái gì tuy nhiên chắc hẳn cũng không phải chuyện gì xấu.

Hơn nữa giữa lòng thủ đô thanh thiên bạch nhật như thế này thì ông ta có thể làm gì chứ?

Đắn đo một hồi sau đó Nhã Phương cũng chỉ đành gật đầu mà thuận theo, sau đó hai người tiếp tục đi thêm khoảng 400 mét.

Kít~

Chiếc GLC nhanh chóng tiến vào một bãi đậu xe gần đó rồi dừng lại.

Liếc mắt nhìn ra bên ngoài khung cửa, Nhã Phương nhìn thấy bên cạnh là một toà trung tâm thương mại cao lớn.

Sa hoa và tráng lệ là những mỹ từ để có thể miêu tả được sự khác biệt của toà nhà này, đối với những toà nhà xung quanh đó.

Chỉ là Nhã Phương không hiểu sao chú Đức lại dẫn nàng tới nơi đây.

Nhưng mà còn chưa cô còn chưa kịp mở miệng hỏi thì ông Đức đã đi trước một bước.

Ông Đức: Nào Phương, đi vào trong mall với chú một lát, được chứ?

Như một người đàn ông thanh lịch với độ ga lăng có thừa mà mở ra cửa xe rồi dùng một tay đón người đẹp xuống.

Trước kia Nhã Phương chưa từng gặp phải loại trường hợp như thế này cho nên do dự.

Nhất thời không biết phải trả lời ra làm sao thì không biết từ lúc nào tay nàng đã bị lão Đức bắt lấy.

Hai người cứ như thế tiến vào trong Mall như một phú ông già đang dẫn tình nhân trẻ của mình đi lựa trang sức và quần áo vậy.

Và quả thật là như thế, sau khi dẫn Nhã Phương lên lầu 3 nơi bày bán những mặt hàng dành cho phái nữ.

Hai người hết tiệm trang sức thì lại đi tới cửa hàng quần áo, túi xách và giày dép,…

Mãi cho đến khoảng nửa tiếng sau, ông Đức hai tay toàn là túi nhỏ, túi to trở lại xe với trị giá lên đến vài chục triệu đồng.

Nhã Phương đi phía sau vẫn chưa hiểu lão Đức đây là đang chơi trò gì mà mua toàn là đồ nữ không.

Nhã Phương: Chú Đức, sao chú mua nhiều đồ nữ thế, cháu nhớ là chú đâu có con gái đâu nhỉ?

(Nhã Phương: Chẳng lẽ mua cho tình nhân ở bên ngoài?)

Trong lòng Nhã Phương tràn ngập nghi hoặc mà hoàn toàn không hề nghĩ tới rằng, đối tượng mà ông ta muốn bao nuôi lại là chính mình.

Loay hoay một hồi cất toàn bộ chỗ đồ vừa mua vào cốp sau của chiếc xe.

Khi này ông Đức mới nhẹ nhàng đóng cốp lại rồi bắt đầu giải đáp nghi hoặc của nàng.

Ông Đức: Chú đúng là có một đứa con gái 18, nhưng hiện tại nó đang ở với vợ cũ của chú.

Ông Đức: Tuy nhiên đống đồ này không phải là mua cho nó mà là cho cháu đấy Nhã Phương.

Nhã Phương: Hả? Cái gì?…cháu không nghe nhầm chứ? Sao lại là mua cho cháu?

Ông Đức: Cháu không cần sốt sắng như vậy, cháu cứ lên xe trước đi, về tới nhà cháu chú sẽ giải thích đàng hoàng.

Từ đầu tới giờ Nhã Phương hoàn toàn bị ônh Đức không cho cơ hội xoay chuyển thế cục mà chỉ có thể ậm ừ làm theo.

Cô biết điều đó nhưng lại không biết nên làm gì và nói sao cho phải cả, vì dù gì thì người ta cũng là bố của người yêu, cũng là trưởng bối.

Biết sao giờ…

Cứ như vậy hai người tiếp tục lên xe và di chuyển, nhưng càng đi Nhã Phương lại phát hiện ra có chút không đúng.

Đây không phải là đường về căn biệt thự đã bị thế chấp kia của nhà nàng mà là căn phòng trọ hiện tại nàng đang thuê.

Nhã Phương cảm thấy có chút lo lắng và chột dạ vì lo sợ đối phương đã biết hết về hoàn cảnh của mình hiện tại.

Vô số cảm xúc cùng dòng suy nghĩ lại lần nữa ùa về khiến lòng cô gái không yên.

Nhã Phương: Ch…chú Đức, sao chú lại dừng ở đây?

Dù trong lòng đã sớm có thể đoán ra được rằng đối phương phải đến 80-90% là rõ tình cảnh hiện tại của mình.

Tuy nhiên Nhã Phương vẫn cố gieo thêm cho mình một chút hy vọng cuối cùng.

Chỉ là, ông Đức đang ngồi ở ghế lái chỉ cần liếc mắt một cái thì đã nhìn thấu được tình hình và trạng thái hiện tại của nàng.

Ông Đức: Hầy~ cháu không cần phải giấu chú đâu, cũng không cần phải lo lắng làm gì cả.

Nói xong ông Đức liền bước xuống xe sau đó mở cửa sau của hàng kế bên mà ngồi vào bên cạnh Nhã Phương.

Ông Đức: Thực ra là hơn nửa tháng trước thì chú đã biết về những chuyện xảy ra của gia đình cháu rồi.

Ông Đức: Cháu có thể tiếp giấu thằng Huy để nó khỏi lo lắng nhưng không cần phải giấu ta làm gì cả.

Ông Đức: Chuyện của bố cháu, chú…

Nhã Phương: Không, chú đừng nói gì cả…nếu chú đã biết rồi thôi vậy, con chỉ hy vọng rằng chú sẽ không nói chuyện này ra ngoài thôi được không?

Nhã Phương: Coi như con xin chú đấy.

Ông Đức: Không, con yên tâm, chú sẽ không nói với bất kỳ ai vì đây không phải chuyện hay ho gì cả.

Ông Đức: Chỉ là sau khi biết chuyện nhưng chú không thấy thằng Huy đề cập gì về vấn đề này cả cho nên tự ý điều tra chỗ ở của con, con không trách chú chứ?

Nhã Phương: Không, con không trách chú, chuyện này sớm muộn cũng sẽ có người biết mà thôi.

Nhã Phương: Giờ gia đình con thành ra như vậy rồi, có phải là chú muốn con rời xa Huy có đúng không?

Ông Đức: Hầy, đứa ngốc này.

Ông Đức làm bộ thở dài một tiếng sau đó rướn mình ôm lấy Nhã Phương vào trong lồng ngực mà xoa xoa mái tóc và an ủi nói.

Ông Đức: Sao chú lỡ làm như vậy chứ, tốt xấu gì chú với bố con cũng là bạn lâu năm, hai bên cũng thường xuyên qua lại như vậy.

Ông Đức: Ta thương con còn không hết sao lại nỡ ghét bỏ cho được cơ chứ?

Ôm Nhã Phương trong lòng, ông Đức bàn tay dâm dê đê tiện không ngừng vuốt ve sờ mó lung tung.

Cái mũi không ngừng hít lấy hít để mùi thơm mát, lại ngọt ngào từ mái tóc mềm mại của nàng.

Mặc dù thừa biết là đối phương đang táy máy chân tay trên cơ thể mình, trên miệng nói cũng chưa chắc đã là ý tốt.

Chỉ là bây giờ Nhã Phương thật sự cần có người để dựa vào mà Huy thì làm không được.

Cho nên cảm giác dựa dẫm vào ai đó thật tốt, một chút yếu mềm còn sót lại ở trong Nhã Phương len lỏi để bùng phát lần cuối cùng, trước khi hoàn toàn biến mất.

Nhã Phương: Ư…ức…hức…sì sụt..ức..hức…cảm ơn chú đã hiểu cho con…hức.

Ông Đức: Không sao, ngoan, nín đi, mọi chuyện đã qua rồi, sau này con có thể dựa dẫm vào chú. Đối với chú mà nói thì con giống như con gái của chính mình vậy.

Nhã Phương mặt ngoài thì vẫn đang nức nở nhưng trong thâm tâm thì cười khinh một tiếng.

(Nhã Phương: Hah, làm gì có ông bố nào lại chỉ ham hố thân thể của con gái chứ)

Tuy nhiên cô cũng không muốn để bản thân vuột mất cơ hội này khỏi lòng bàn tay.

Sau thời gian hàn huyên khá lâu trên xe, không ai biết rốt cuộc sau đó hai người đã nói cái gì với nhau.

Chỉ biết rằng Nhã Phương không chỉ nhận toàn bộ số đồ mà ông Đức đã mua mà còn nhận thêm 1 xấp tiền 500 nghìn.

Ước chừng chỗ tiền đó cũng phải khoảng 20-30 triệu mà ông Đức nói xem như là tiền sinh hoạt hàng tháng của cô.

Tối hôm đó, bữa tiệc sinh nhật của Huy vẫn diễn ra như bình thường tại nhà hàng xxx ở trong thủ đô.

Gần 8h tối, Nhã Phương khi này đã thay đổi một diện mạo mới hoàn toàn.

Đầu tiên là gương mặt vốn dĩ không dùng tới đồ makeup mà chỉ tô son đã được chăm chút hơn rất nhiều.

Chiếc kính cận 1 độ hơn là thứ đã phong ấn phân nửa vẻ đẹp của cô cũng được bỏ đi mà thay bằng 1 cặp kính áp tròng.

Càng khiến đôi mắt xanh được thừa hưởng từ người mẹ phương tây càng thêm phần long lanh và to tròn.

Mái tóc dài thướt tha cũng đã được cô thả ra mà uốn, ép sao cho thật mượt mà và bồng bềnh trong gió.

Nhưng như thế là chưa đủ, người ta thường nói là người đẹp vì lụa, nhưng đối với Nhã Phương mà nói thì chỉ có thể là lụa đẹp nhờ nàng.

Thân hình thướt tha, thon thả vô cùng cân đối lại cộng thêm nước da mịn màng, tuyết trắng.

Cho nên khi khoác lên cho mình một chiếc váy liền áo màu đen bó sát.

Thì chiếc váy không chỉ làm nổi bật lên thân hình nóng bỏng, quyến rũ của nàng mà còn khoác lên cho nàng một sự thần bí, huyền ảo đến lạ thường.

Hai bắp đùi căng mịn, cân đối cùng đôi chân thon dài cũng không kém phần trắng mịn.

Khi kết hợp với chiếc váy đen là một sự hài hoà khó tả như người và lụa hoà làm một thể rồi tự tô điểm cho nhau.

Đôi boots đen dài tới gối kết hợp cùng chiếc túi xách LV cũng một màu đen bí ẩn và hàng loạt những trang sức đắt tiền trên cổ, trên tai.

Cho ra một set đồ full đen hài hoà lại cao sang, quý phái còn người mặc thì trở nên ma mị, hấp dẫn một cách điên cuồng.

Khiến cho người một khi nhìn vào là như si như say, giống như lạc vào một chốn mê cung bất tận không có điểm cuối.

Ông Đức vừa đúng giờ liền đã đến nơi và đứng ngay ở phía dưới khu nhà trọ mà Nhã Phương đang thuê.

Chứng kiến nàng trong một diện mạo khác hoàn toàn so với lúc trước đang bước tới.

Cà người lão như trở nên bốc hoả, cái cổ không hiểu thấu ra làm sao trở nên khô nóng bất thường.

Ông Đức: ha ha, con gái bố hôm nay thật là xinh đẹp.

Ông Đức: Mặc dù cảm giác có chút mất đi thứ gì đó nhưng lại trở nên càng giống với một thứ rượu thần bí.

Ông Đức: Dù độc chết người nhưng vẫn không khỏi khiến người ta khó lòng kiềm chế được chính mình mà đưa tay uống một ngụm.

Nhã Phương: Dẻo miệng.

Nhã Phương: Chúng ta đi thôi không lại để con trai của bố phải chờ lâu.

Ông Đức: Ha ha, đúng đúng, vậy lên xe nào người đẹp, mời.

Nói là bữa tiệc sinh nhật nhưng tổng cộng chỉ có đâu đó khoảng 3,4 chiếc bàn tròn.

Mỗi bàn 8 người và 3 người Huy, Nhã Phương và ông Đức tất nhiên là cùng chung một bàn.

Lấy nàng ở giữa còn hai người đàn ông ở hai bên.

Bữa tiệc diễn ra hết sức bình thường cho tới khi ông Đức đứng dậy phát biểu đôi lời.

Ông Đức: Cảm ơn toàn thể mọi người ngày hôm nay đã có mặt tại đây, cùng chung vui với thằng con trai tôi vào ngày sinh nhật của nó.

Ông Đức: Không giấu gì các vị đó là bữa tiệc ngày hôm nay cũng là để chúc mừng thằng Huy nhà tôi dành được học bổng đi sang Úc du học 1 năm.

Mọi người: Chúc mừng giám đốc Đức có cậu con trai giỏi giang hơn người…bla..bla.

Sau đó bữa tiệc lại tiếp tục trong sự rôm rả và vui cười của những người góp mặt.

Mà ở tại bàn tiệc của 3 người khi này, Huy sau khi bị chúc rượu khá nhiều thì đã có chút ngà ngà say.

Huy: Chị à hôm nay chị đẹp quá, anh nhìn…íc…anh mê luôn.

Nhã Phương chỉ cười chứ không nói gì nhưng đột nhiên lại há miệng rên khẽ khi một bên đùi bị nắm vào.

Quay sang thì mới phát hiện là ông Đức đang đặt cả bàn tay to lớn lên đùi nàng, sát mép váy và chỉ còn một chút nữa là tiến vào trong.

Rơi vào hoàn cảnh này Nhã Phương thế nhưng lại không có phản ứng gì mà mặc kệ bàn tay ăn mặn của lão.

Nó đang ngày càng đi xa hơn mà chạm vào tới chiếc quần lót ren đang bao bọc lấy mu lồn của nàng.

Nhã Phương:…mm…mm…ư…ách.

Đang bị ông Đức mò cua bắt ốc có chút kích thích thì đột nhiên Nhã Phương giật hết cả mình khi đùi còn lại cũng có 1 bàn tay đặt lên.

Quay sang thì cũng phát hiện Huy đang một mặt đắm đuối nhìn nàng.

Bàn tay do hơi men làm gia tăng sự gan dạ mới dám đặt lên vị trí nhạy cảm đó của Nhã Phương.

(Nhã Phương: Hai cha con các người đều là dâm dê như nhau, hừ).

Chửi thầm trong lòng một tiếng nhưng cũng không muốn làm mất hứng ai cả.

Vì thế Nhã Phương đặt bàn tay của mình ở giữa mà ngăn cách mỗi người một bên.

Thích làm gì thì làm…

Tiệc tan, khi này đã gần 12 giờ đêm, trong chiếc GLC của ông Đức khi này là Huy đã say mèm.

Còn bên ngoài bờ đường vắng tanh trước cổng khu nhà trọ đang thuê của mình.

Nhã Phương và ông Đức đang chuẩn bị chào tạm biệt

Ông Đức: Phản ứng của con gái ngày hôm nay bố rất là vừa ý.

Nhã Phương: Chú thích là được, nhưng hiện giờ đừng để Huy phát hiện là tôi với chú có gì, chú hiểu chứ?

Ông Đức: Hiểu, bố hiểu mà.

Ông Đức: Có thể hôn tạm biệt một cái sao?

Ông Đức nói xong liền chu ra môi dày của mình về hướng bờ môi của Nhã Phương.

Nhã Phương: Được thôi.

Phải để cho ông Đức bất ngờ là vốn tưởng rằng sẽ chỉ đạt được một cái chuồn chuồn lướt nước.

Nhưng không nghĩ đến là Nhã Phương bạo tới mức túm lấy cổ áo của ông mà hé mở môi thơm.

Điên cuồng cùng ông làm một màn cháo lưỡi cùng với trao đổi hợp chất.

Làm ông cứ tưởng mình nằm mơ khi bờ môi cùng chiếc lưỡi ngon ngọt, đinh hương của nữ thần thế mà lại chịu khuất phục để hoà làm một với ông

Mãi cho tới khi Nhã Phương chủ động tách rời, đồng thời còn kéo ra một sợi tơ bạc thì cả hai mới coi như xong việc.

Nhã Phương: bye bye bố yêu, ngủ ngon daddy, moaw!!

Ông Đức phê tới nóc còn chưa kịp tỉnh thần thì Nhã Phương đã rời đi mất.

Để lại mình ông cười như thằng hề ở dưới góc phố.

Ông Đức: Hè…hè…hề, con gái yêu ngủ ngon.

Ở trên phòng thuê nhìn xuống đường lớn sau khi chiếc GLC rời đi, Nhã Phương cảm thấy một cảm giác vô cùng khác lạ trước sự chuyển biến ngày hôm nay của mình.

Một cảm giác hưng phấn vô cùng mới mẻ đang kích thích dục vọng và tham vọng cực kỳ lớn mạnh trong nàng bùng cháy.-
——————————–

[Thông tin cơ bản]:
– Các mối quan hệ: (Huy 9*) – (Ông Đức 5*) – (Ly Ly 8*) – (Hoàng 6*)…

– Tài sản: ~25 triệu tiền mặt.

– Mức độ đỹ thoả [6%]

——————————–

[Ở chương tiếp theo Nhã Phương sẽ bị trường học thúc giục đóng tiền học là 50 triệu/kỳ].

1. Gọi cho Ly Ly để vay tiền (80% thành công)
2. Gọi cho Huy để vay tiền (90% thành công)
3. Gọi cho ông Đức vay tiền(100% thành công)
4. Gọi cho Hoàng để vay tiền ( 50% thành công)

Các lựa chọn trên không tăng độ đỹ thoả chỉ gia tăng mức độ liên kết giữa các nhân vật.

[Lựa chọn nhỏ].

1. Huy không đi du học
2. Huy có đi du học

Lựa chọn trên không ảnh hưởng cốt truyện chỉ mở khoá một số cảnh H+ khác nhau tùy vào lựa chọn.

5 3 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận