TÀI XẾ MÁY BAY – Update Chap 35

HA đêm Noel chật kín người. Chị loay hoay tìm chỗ đậu xe nhưng dường như bất lực. Chiếc xe ngắc ngứ một lát rồi nằm chéo đường. Chị như chực trào nước mắt.

Có tiếng gõ vào cửa kính xe. Chị hạ kính. Một chú trung tuổi trong đồng phục taxi Mai Linh nhìn vào trong.

  • Chỗ ni đông người lắm, cô không đậu được mô. Cô để tôi đậu cho.
  • Dạ con cảm ơn. Chú giúp con.

Hai chị em xuống xe. Chỉ vài cú nhích tới lui, chiếc xe đã nằm gọn trong bãi đỗ, đầu xe hướng ra ngoài có lẽ là để Chị dễ lấy xe khi về.

  • Dạ con cảm ơn.

Chị nói khi nhận lại chìa khóa xe từ tay chú. Chị mở ví gửi chú tiền cảm ơn nhưng chú xua xua tay.

Ngày mình rời quê ra thành phố học, mọi người kể đủ chuyện về sự lạnh lùng của người dân thành phố, cả những câu chuyện không chút tình người nơi bến tàu xe và luôn dặn mình phải cảnh giác. Nhưng gần 2 năm học ở ĐN, cái mình nhận được là tình người tốt đẹp. Từ chị bán bánh mì trước cổng trường, vợ chồng anh chị chủ nhà trọ…và giờ là chú lái xe taxi, tất cả đem lại cho mình cái cảm giác ấm áp và an toàn. Có lẽ con người ta có xu hướng cường điệu cái xấu mà ít để ý rằng chung quanh mình vô vàn những điều tốt đẹp.

Hai chị em rời bãi xe, hòa vào dòng người đi bộ trên phố.

  • Mình vào phố cổ đi cu.
  • Dọa…

Chị cốc vào đầu mình.

  • Chừ pha tiếng riết rồi than răng mất gốc nghe.
  • Em muốn ở lại ĐN.
  • Để làm chi.
  • Phụ chị bán cà phê.

Mình tưởng Chị sẽ phì cười nhưng ngược lại. Chị im lặng, ánh mắt xa xăm. Hai chị em đi dọc con phố rực rỡ sắc màu. Bất ngờ Chị đi sát hơn, hai tay ôm lấy cánh tay mình. Hơi ấm, mùi nước hoa… Mình đứng hình.

  • Đi tiếp đi. Chị mượn cánh tay cu chút.

Mình bước đi trong trạng thái biêng biêng. Mọi thứ chung quanh vụt trở nên rực rỡ. Trong tâm trí mình dường như chỉ còn có mình với Chị.

Chị níu mình đứng lại trước một cụ già đang bày bán nồi niêu xoong chảo đồ chơi nặn bằng đất sét. Chị ngắm nghía từng cái, cầm lên, đặt xuống, ánh mắt như đứa trẻ.

  • Mua đi cô. Mua cho tụi nhỏ chơi đồ hàng.
  • Dạ không, con coi chút thôi dì.

Chị đứng dậy nhưng mắt vẫn ngoái nhìn mẹt đồ hàng.

Khác với chỗ phố mới nơi có bãi gửi xe, phố cổ cũng đông người, cũng đa dạng những hoạt động mang tính du lịch san sát nhau, nhưng thanh bình đến lạ. Các quán cà phê, quán ăn cũ kỹ, những cửa hàng quần áo, vải vóc, lồng đèn…nhỏ nhắn gọn gàng. Tất cả hòa chung với sắc màu ánh sáng, đẹp, đẹp một cách khác biệt. Cho tới giờ mình nhận ra HA thu hút khách du lịch là vì cái nét riêng biệt mà sau này dù đi dọc đất nước nhưng mình chưa gặp nơi nào tương tự.

  • Mình qua nhà thờ đi chị. Hôm nay là Noel mà.

Chị kéo tay áo nhìn đồng hồ.

  • Ừ, sang mừng Chúa Giáng sinh.

Nhà thờ HA, 12 giờ, mọi người tập trung vào đại lễ đường chỉ còn lác đác vài người và hai chị em đứng trước hang đá mô phỏng cảnh Chúa ra đời trong máng cỏ. Một hồi chuông vang lên.

  • D…

Tiếng Chị nhẹ như gió thoảng. Mình quay lại. Giữa những sắc màu lung linh của đèn trang trí, khuôn mặt Chị đẹp, đẹp như chưa từng được đẹp. Chị níu lấy tay mình, kiễng chân đặt vào má mình một nụ hôn dài theo tiếng chuông ngân. Không gian như dừng hẳn lại. Đầu óc mình lúc đó không biết diễn tả như thế nào. Chị kéo mình đi, mình bước theo vô định. Hồi chuông thứ hai vang lên. Vỡ òa…

Hai chị em yên lặng đi trong khuôn viên nhà thờ. Chị níu cánh tay mình chặt hơn.

  • D đừng nói chi hết. Chị muốn đi bên D.
  • Em…
  • Suỵt…

Cảm giác mềm mại của đôi môi Chị đọng lại, nóng bừng trên má. Chị kéo mình ngồi xuống ghế đá. Hai chị em ngồi sát nhau. Một cách vô thức, cánh tay mình quàng qua vai Chị. Chị nép sát vào mình, những lọn tóc của Chị lòa xòa vào cổ, mùi nước hoa nhẹ nhàng. Chị gần quá.

Nếu ai đó kể ra câu chuyện về tình yêu trai gái, có lẽ không có một khởi đầu nào giống một khởi đầu nào. Hơn nửa năm bưng bê ở quán, cái cảm giác chờ tới ca mình làm để được đến quán, để được nhìn ngắm Chị, thấy Chị cười, nghe Chị nói nó hiện hữu trong mình ngày một rõ hơn. Ngày Chị tặng quà sinh nhật, trong người mình dâng lên một cảm giác khác lạ. Lúc Chị bị sàm sỡ, cơn tức giận trong người mình như chực vỡ tung. 21 tuổi mình trả lời được câu hỏi tình yêu là gì. Có lẽ tình yêu là khi ai đó chiếm giữ hầu như tâm trí của bạn và tất cả mọi cảm xúc của bạn phụ thuộc vào cảm xúc của người ấy.

4 1 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận