NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐA TÌNH

Chương 1

Hóa ra dì Hồng không thay đổi bản chất lãng mạn của mình, trong trò chơi mạt chược, đầu tiên dì ấy dụ dỗ anh trai của Trang là Toàn, sau đó bà ấy có được anh ta, thậm chí ông bạn sui gia của bà ấy cũng không thể bỏ qua chuyện này, và lão què muốn được chia phần vì sợ bị lộ. Cả bốn dùng hành động mạt chược làm vỏ bọc trong ngôi nhà cũ của dì Hồng, và đóng cửa để quan hệ tình dục thỏa thích. Chuyện xảy ra là một hôm chồng của bà ấy có việc không có muốn về nhà nên nhờ con gái Phượng Hằng đến tìm, khi đến nơi cô ấy phát hiện cửa sân khóa chặt, gõ hồi lâu cũng không có người trả lời. Thế là cô ấy suy nghĩ: “Làm sao không có trả lời nhỉ? Rõ ràng là trong nhà đang có âm thanh sôi nổi “á á…, nhưng mà không ai nghe thấy tiếng gõ cửa”

Khi Phượng Hằng quay lại và nói với mẹ cô ấy, rồi đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, nên bà ấy đã cùng con gái của mình đi tới chỗ ấy. Tới nơi thì hai người mở cửa sân và đi thẳng vào nhà, sau khi đá tung cánh cửa, mẹ của Phượng Hằng choáng váng khi nhìn thấy được cái cảnh này. Dì Hồng lần này xấu hổ quá, dì trốn ở nhà họ hàng một thời gian. Bây giờ nhà bên cạnh là nhà trống, nên mẹ Tuấn sợ không an toàn nên kêu người ta bịt kín kẽ hở…

Tuấn thầm cảm ơn mình đã thoát ra sớm, nếu không thì hậu quả thật thảm khốc. Chợt nghĩ đến thằng Tèo, Tuấn cũng không biết hắn bây giờ ra sao. Thế là anh đến nhà Tèo ở thôn phía đông tìm hắn, nhưng hắn không có ở đó, chỉ có Trang vợ nó và con gái ở nhà mà thôi. Trang đang chơi trong sân với con gái của cô ấy, khi thấy Tuấn bước vào, Trang tỏ ra ngạc nhiên và hơi mất tự nhiên vì quá bất ngờ. Tuấn thấy Trang thì cũng đau lòng, rồi anh giả vờ bình tĩnh hỏi: “Anh tới tìm Tèo, hắn không có ở nhà sao?”

Trang nghe Tuấn hỏi thì cô gật đầu, yên lặng nhìn anh với ánh mắt phức tạp. Lúc này Tuấn ngượng ngùng cười và nói: “Vậy anh đi đây.” Tuấn định xoay người muốn rời đi thì…

-Anh Nhân…

Tuấn quay đầu lại, thấy Trang đang ngơ ngác nhìn anh, trong ánh mắt tràn đầy bi thương cùng bất đắc dĩ. Cô ấy nói: “Chúng ta vô trong nhà nói chuyện một lát đi.”

Trang nói xong thì xoay người đi vào nhà. Con gái của cô ấy tò mò nhìn Tuấn, rồi anh cũng cẩn thận nhìn con bé, cái nhìn như kiểu cha con. Tự nhiên, Tuấn cảm thấy cô gái nhỏ này rất đáng yêu, nên anh rất muốn ôm con bé vào lòng, yêu thương con bé thật nhiều. Lúc này, một cậu bé từ bên ngoài chạy vào, gọi con bé: “Nè, Thanh Y. Vào nhà anh xem chó con đi. Nó đẻ rồi đó?”

Con bé hào hứng hỏi: “Thế nó đã sinh bao nhiêu chó con rồi?”

-Nó sinh ra được sáu cún con rồi, nhìn thật vui.

Con bé nghe nói vậy thì hét vào phòng: “Mẹ ơi, con đến nhà anh để xem con chó con nha?”

-Ừ… Đi, đừng nghịch ngợm quá nhé con gái.

Thế là con bé đồng ý và chạy ra ngoài nắm tay cậu bé. Khi Tuấn vào phòng thì thấy Trang đang ngồi ở mép giường, và cô ấy nhìn thẳng vào ánh mắt của Tuấn. Tuấn thấy vậy thì bước tới, rồi anh ngồi xuống bên cạnh cô ấy và hỏi: “Tại sao Tèo, chồng em lại đi khỏi nhà hoài vậy?”

Trang nghe Tuấn hỏi vậy thì vẻ mặt đầy oán trách nói: “Hắn bây giờ tung tích thất thường, em cũng không tra ra được, mấy ngày nay hắn đều không có về nhà.”

-Vậy con bé bao nhiêu tuổi rồi? Con bé có phải giọt máu của anh không?

Trang trừng mắt nhìn Tuấn, tức giận nói: “Anh không biết chính mình sao? Tết Nguyên Đán tới thì con bé được năm tuổi. Bây giờ nhà máy nhựa đóng cửa nên không có làm việc, em cũng không có việc gì để làm. Ở nhà một mình, cho nên em mang theo con bé đi, đợi đến xí nghiệp trong nhà máy có việc làm ổn định lại, em sẽ đưa con bé đến nhà bà nội sinh sống lại như xưa.”

-Thanh Y thực sự rất giống em, Trang à! Nhưng tại sao anh lại cảm thấy con bé không có điểm nào giống anh thế nhỉ?

Tuấn nói đùa nhưng mà Trang thì có chút tức giận: “Anh nói vậy thì có ý gì? Ngoài anh Tèo chồng em ra thì em cũng chỉ có một nam nhân khác là anh thôi, vậy mà anh còn nghi ngờ sao?”

Tuấn nghe Trang tỏ bày như vậy thì thấy có chuyện chẳng lành nên vội chuyển chủ đề: “Thế chồng em có thích Thanh Y không?”

Nghe câu này của Tuấn thì Trang lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ thê lương: “Hắn chỉ muốn có con trai, căn bản không thích cô con gái này, đời em sao khổ như vậy, không có con trai thì lại trách em sao?”

Trang bức xúc nói với nước mắt chảy dài trên khuôn mặt của cô ấy. Tuấn không ngờ rằng chủ đề này sẽ chạm đến trái tim của Trang, vì vậy anh đã ôm cô ấy vào lòng một cách đáng thương và nhẹ nhàng vuốt ve vai cô ấy. Lúc này Trang rất nhanh liền bình tĩnh lại, nàng cũng không có giãy dụa, vẫn như cũ để cho anh ôm cô trong lòng, rồi nhỏ giọng nói: “Mẹ chồng em gây ra chuyện lớn như vậy nên anh Tèo cũng cảm thấy xấu hổ, và hiện tại thì chồng em cũng không dám về nhà nữa. Thế nhưng thật khó cho mẹ con em, em thấy đời mình sao cô đơn quá, em thậm chí không có ai để nói chuyện.”

Sự biểu hiện cảm xúc của Trang khiến lòng Tuấn đau nhói, nên anh mới ôm cô ấy chặt hơn một chút, xúc động hỏi: “Trang nè, em có… nghĩ đến anh không?”

Trang nghe câu nói của Tuấn thì cô cũng vòng tay qua eo anh ấy, âu yếm anh ấy và nói: “Làm sao em không nhớ anh cho được? Anh là cha ruột của Thanh Y mà, nhìn thấy con bé thì em sẽ nhớ đến anh… Có lúc buổi tối không ngủ được, em nhắm đôi mắt của mình lại và nghĩ rằng: “Nó làm em nhớ lại kỉ niệm khi chúng ta ở bên nhau…”

Tuấn nghe Trang giải bày tâm sự thì anh mới đưa tay nâng cằm Trang lên, rồi anh nhìn vô khuôn mặt ửng hồng cùng đôi mắt to long lanh của em ấy, thế là Tuấn không kìm được mà hôn lên môi em ấy luôn. Trang biết Tuấn hôn môi mình thì cô khẽ ngâm nga rồi hôn đáp trả lại anh ấy một cách say đắm. Lúc này thì Tuấn thấy phê và lâng lâng trong người nên anh lại đưa tay sờ vú nàng, rồi mân mê hai cái bầu vú mập mạp qua lớp áo của cô ấy. Bây giờ thì Trang cũng râm ran trong người nên xúc động hơn và hôn Tuấn mãnh liệt hơn nhiều lần. Lúc tay Tuấn định cởi dây lưng của cô ấy ra thì Trang mới sực tỉnh, rồi cô thoát khỏi vòng tay của Tuấn và nói: “Đừng… đừng làm như vậy…”

Nghe Trang nói câu đó thì như một chậu nước lạnh đầy dục vọng dội lên đầu Tuấn, nên Tuấn chán nản hỏi: “Tại sao? Tại sao không được chứ Trang?”

-Ưm… Tại vì anh Tèo chưa từng làm chuyện có lỗi với em, nên em… không thể…”
-Nhưng chúng ta đã từng…

Tuấn vẫn chưa hài lòng, nhưng Trang thì giải bày tiếp: “Đó là điều mà anh Tèo đã đồng ý cho chúng ta quan hệ tình dục trước kia. Còn bây giờ thì khác rồi.”

Tuấn nghe nói thế thì toàn thân anh như đóng băng ở đó, rồi anh thất vọng. Thấy bộ dạng của Tuấn như vậy thì Trang cũng không đành lòng, rồi cô cúi đầu suy nghĩ một chút, thì thào nói: “Dù sao cũng đã… Nếu như anh kiên trì như vậy, vậy thì tới…luôn đi”

Câu nói của Trang thì làm cho trái tim tình si của Tuấn run lên, thật là một người phụ nữ tuyệt vời! Rồi anh thầm nghĩ: “Chẳng lẽ mình chỉ có dục vọng mà không có yêu Trang sao? Hơn nữa, loại đồ ăn vặt này có phải là thứ mình muốn không? Nghĩ đến đây, anh nghiêm túc nói: “Trang nè, em yên tâm, anh sẽ không ép em đâu.”

Đến đây thì Tuấn không có lý do gì để ở lại lâu hơn, vì vậy anh ấy đứng dậy và nói lời tạm biệt. Trang cũng mắc cỡ đỏ mặt và đi tới bên cạnh Tuấn, rồi đột nhiên cô ấy ôm lấy Tuấn, hôn lên má Tuấn một cái, rồi nhẹ nhàng nói: “Cám ơn anh…”

Khi lễ hội mùa xuân đến gần, Lệ Giang vợ Tuấn nói rằng giám đốc Hào của cô sẽ không về quê năm nay. Lúc này trong đầu Tuấn đột nhiên nảy ra một ý tưởng kỳ quái, rất kích động, Tuấn mới nói với Lệ Giang vợ anh rằng: “Vậy để hắn đến nhà chúng ta ăn tết đi?”

Lệ Giang giật mình, nhìn Tuấn và nghi ngờ hỏi: “Chồng nè, … Anh thực sự muốn làm điều này sao?”

Tuấn suy nghĩ một chút rồi nói: “Anh hi vọng em hạnh phúc, có hai người đàn ông bên cạnh thì em không vui sao?”

Lệ Giang nghe câu nói đó từ cửa miệng chồng mình thì cúi đầu suy nghĩ một lúc, sau đó nói: “Vậy để em nói chuyện với anh Hào, xem anh ấy có muốn đến không?”

Tối hôm sau, vợ Tuấn đi làm về và nói rằng: “Anh Hào hứa sẽ đến nhà vợ chồng Tuấn ăn tối vào đêm giao thừa.” Cô ấy cũng nói rằng Thảo Lan, bồ nhí của anh Hào sẽ về quê ăn Tết trong hai ngày nữa và cô ấy sẽ không quay lại cho đến ngày mùng 5 Tết. Mấy ngày trước Tết Nguyên Đán thì của hàng thời trang không kinh doanh nhiều, nhưng tháng giêng thì làm ăn sẽ rất tốt, cho nên mấy ngày nay vợ Tuấn cũng không đi làm nhiều lắm, chỉ đi làm thì về rất sớm. Đêm giao thừa, trong tiếng pháo nổ rộn ràng, mọi gia đình đều tất bật nấu bữa tối đón giao thừa, rộn ràng tiếng cười và những món ăn ngon. Do hai năm nữa là nhà nước họ cấm đốt pháo rồi, nên năm nay Tuấn nghĩ là phải đốt pháo cho nó đã tai luôn. Lệ Giang lúc này thì bụng phệ do mang thai mấy tháng và bận rộn với con gái, nên quản lý Hào và Tuấn đang ngồi trong phòng khách uống rượu, còn con trai của anh thì đang xem TV. Mặc dù quản lý Hào đến nhà Tuấn là lần thứ ba, nhưng mà lần thứ ba này thì anh ấy làm khách một cách cởi mở và thành thật, anh ấy cũng không hề dè dặt như lần đầu tiên đến. Cho nên Tuấn dành thời gian thủ thỉ vào tai vợ: “Quản lý Hào của em ấm ức đấy, đừng lơ là khách nhé!”

Lệ Giang biết chồng trêu ghẹo nên mím môi như hiểu ý, nhưng ngẩng đầu lên và nhìn anh chằm chằm. Buổi tiệc mừng xuân bắt đầu, Phùng Văn vừa đi ra, còn Hồng Đan con gái anh thì vẫn lơ đãng ở trong bếp, thỉnh thoảng nhìn chằm chằm TV. Khi Lệ Giang mang các món ăn ra, giám đốc Hào đã lịch sự hỏi cô ấy có muốn giúp gì không? Vợ Tuấn liếc anh một cái, thuận miệng nói với quản lý của mình: “Được, anh giúp em dọn đồ ăn đi.”

Tên Hào nghe Lệ Giang nói vậy thì hắn ta đứng dậy và nói với con gái của Tuấn: “Nè, Hồng Đan. Con đi xem TV đi, để chú sẽ làm điều đó giúp mẹ con cho.”

Cô con gái của Tuấn nghe vậy thì vui vẻ đồng ý và ra phòng khách xem tivi với anh trai. Mười phút sau, tên Hào vẫn chưa mang thức ăn ra. Thế là Tuấn mới lẻn vào phòng và gỡ một bức tranh trên tường nơi anh mới khoét một lỗ nhỏ dẫn vào bếp, cái lỗ nhỏ bị chặn bởi một cái sàng treo trên tường bếp. Xuyên qua sàng, Tuấn thấy vợ mình và quản lý Hào ôm hôn nhau, hai tay tên Hào đang vuốt ve bờ mông của Lệ Giang, ánh mắt của hắn thỉnh thoảng liếc về phía cửa bếp để xem Tuấn có bước vô bất thình lình không. Trong bữa ăn, Tuấn và tên Hào tiếp tục uống rượu, còn Lệ Giang thì giả vờ thuyết phục Tuấn, nhưng mà anh ấy cố tình không nghe. Tửu lượng của tên Hào này không tệ, nên Tuấn nghĩ cũng gần đến nơi rồi thế là anh bắt đầu giả vờ say. Lúc này hai đứa con của anh về phòng ngủ trước khi kết thúc buổi tiệc hội xuân còn Tuấn và tên Hào uống rượu đến gần ba giờ sáng, bây giờ thì Tuấn nói buồn ngủ nên loạng choạng đứng dậy đi về phòng con gái. Tên Hào thấy anh ấy đi nhầm phòng nên cười nói: “Nè, anh Tuấn. Anh đi nhầm phòng sao? Hahaha…”

Tuấn giả vờ say, xua tay với hắn ta: “Không thể nào, nhà tôi sao có thể xảy ra chuyện nhầm phòng được chứ? Buổi tối tôi đều ngủ ở phòng này…cơ mà!”

Tên Hào muốn nói điều gì khác, nhưng Lệ Giang thò đầu ra khỏi phòng ngủ chính và nháy mắt với hắn ta, nhưng tên Hào vẫn im lặng vì sợ sự hiện diện của Tuấn trong nhà. Lúc này Tuấn vào phòng con gái còn Hồng Đan thì đã ngủ say, rồi Tuấn mới đóng cửa lại, nấp sau cánh cửa nghe ngóng động tĩnh bên ngoài. Tuấn nghe tên Hào lớn tiếng nói với vợ mình: “Chị dâu, em đi đây.”

Lệ Giang có vẻ bực mình nên cũng lớn tiếng đáp lại: “Nửa đêm rồi, đừng về nữa. Anh cứ ngủ trên ghế sô pha trong phòng khách đi.”

Tên Hào nghe câu nói của Lệ Giang thì hắn giả bộ ngượng ngùng: “Vậy làm phiền em…ơ…chị nha!”

Tuấn lúc này thì tắt đèn trong phòng con gái, rồi anh mở hé cửa trong bóng tối và thò đầu ra ngoài. Đèn trên cao trong phòng khách đã tắt, chỉ còn lại một ngọn đèn tường lờ mờ phát ra ánh sáng yếu ớt. Người vợ ôm một bộ chăn bông từ phòng ngủ chính đi ra, anh thấy tên Hào nắm lấy tay vợ kéo đến sofa, nhưng sau đó thì một mình cô ấy trở về phòng ngủ của mình. Trong căn phòng con gái nhìn ra thì Tuấn chỉ thấy tên Hào đang trải chăn nằm xuống, sau đó hắn ta đợi hồi lâu mới lẳng lặng đứng dậy, nhẹ nhàng đi vào phòng ngủ chính của Lệ Giang. Nghe thấy tiếng đóng cửa, nên Tuấn mới lẻn ra khỏi phòng như kẻ ăn trộm, rồi anh ngồi xổm trước cửa phòng ngủ chính của Lệ Giang, để nghe thấy hai người đang nói chuyện bên trong. Tên Hào kinh ngạc nói: “Chị dâu, em tới chúc tết chị.”

Bà xã của Tuấn nghe hắn ta xưng hô như vậy thì cười nói: “Ngu xuẩn, lúc này còn gọi ‘chị dâu’ sao? Nhanh lên! Mau cởi bỏ hết quần áo ra đi? Hehehe…”

Bây giờ thì Tuấn nghe tên Hào cười khúc khích, và anh cũng nghe thấy tiếng cởi quần áo sột soạt, theo sau là tiếng thở dốc của đàn ông và tiếng rên rỉ của phụ nữ, tức của Lệ Giang vợ của mình. Những tiếng dâm dục của vợ và gã ngoại tình khiến Tuấn nóng hết cả người, ngay lập tức anh trở về phòng cởi quần áo bò lên giường con gái, rồi anh ôm cơ thể của Hồng Đan, rồi anh cởi quần lót và áo ngực của con bé ra, sau đó anh lại bắt đầu sờ soạng cơ thể mỏng manh của con bé. Hồng Đan rất không hài lòng vì bị bố mình đánh thức, nên con bé cứ ậm ừ trong miệng và đẩy cơ thể của Tuấn ra xa. Tuấn vừa cảm thấy hứng thú thì Lệ Giang vợ anh đi vào: “Có chuyện gì vậy?”

Bây giờ thì Tuấn buông con gái ra, rồi cô con gái mặc vội chiếc quần lót, cài khuy áo ngực, sau đó lại lên giường nằm. Lệ Giang nhìn nó một lúc, sau đó thì thầm vào tai anh Tuấn: “Nè chồng, anh Hào hỏi anh xem anh có muốn qua đó ngủ chung không?”

-Thôi… Ngủ đi, ngủ đi, em cũng đi ngủ đi.

Tuấn xua tay, còn Lệ Giang đứng đó do dự một lúc, sau đó chống lưng và đi thẳng về phòng ngủ của cô. Đến đây thì Tuấn phải mất rất nhiều công sức mới có thể đưa con gái mình ra một lần nữa, do Hồng Đan rất buồn ngủ nên cô bé cứ để Tuấn tùy tiện mà vô tư nhắm mắt ngủ một mình. Lúc này Tuấn duỗi dương vật đang tức tối vì nghe động tĩnh phát ra từ bên phòng ngủ của Lệ Giang với tên Hào, rồi anh mới đẩy xiên con cu củ anh từ phía sau vào mông con gái, cứ thế anh quẩy hồi lâu cuối cùng thì cũng xuất tinh lên đùi con bé và lăn ra ngủ. Tuấn đã không thức dậy cho đến trưa ngày hôm sau, và Lệ Giang nói với Tuấn rằng: “Giám đốc Hào đã trở lại cửa Hàng thời trang”.

Sau lễ hội mùa xuân, Lệ Giang cũng ít đến cửa hàng thời trang hơn, bởi vì quản lý Hào và Tuấn sẵn sàng để cô ấy nghỉ ngơi ở nhà để nuôi con nhỏ. Nhưng mỗi lần cô ấy có tình cảm thầm kín với quản lý Hào, đều sẽ ghi vào nhật ký, tự nhiên sẽ cho Tuấn xem.

Trong nhật ký viết: “Hôm nay anh Hào lại gọi tôi đến phòng ngủ của anh ấy, mấy ngày nay tôi không làm chuyện đó, tôi suy nghĩ lại nên không làm trái ý anh ấy, trần truồng chơi đùa với anh ấy trên giường. Đứa trẻ trong bụng tôi đã hơn bảy tháng tuổi, thân thể cũng trần trụi, thật sự rất bất tiện, anh quá mạnh nên tôi cảm thấy không thoải mái, và tôi yêu cầu anh nhẹ tay hơn, điều này khiến anh rất thất vọng, tôi luôn cảm thấy không ổn. Sau đó, Hào gọi Thảo Lan bồ nhí của anh ta dậy, và cả hai làm tình điên cuồng trước mặt tôi, Hào cũng đụ lỗ đít của Thảo Lan. Nhìn thấy dáng vẻ thoải mái của Thảo Lan, tôi rất khó hiểu, vì họ với tôi đều là phụ nữ, tại sao lúc đó tôi lại đau như vậy ?”

Trong nhật ký viết tiếp: “Hôm nay là thứ hai, buổi chiều không có việc gì. Sau khi anh Hào kêu Thảo Lan đóng cửa, ba người cùng nhau đi lên tầng hai. Khi đi tắm, quản lý Hào bảo Thảo Lan đỡ mông mình, và anh ấy lau mông cho tôi rất cẩn thận, tôi biết hôm nay sẽ có chuyện đặc biệt xảy ra. Chắc chắn, quản lý Hào nói rằng vì đứa trẻ trong bụng tôi, anh ấy dự định sau này sẽ địt lỗ đít của tôi. Tôi rất nóng lòng muốn thử nhưng tôi vẫn sợ. Quản lý Hào an ủi nói hãy yên tâm, anh ấy sẽ rất nhẹ nhàng. Có thể thấy rằng quản lý Hào đã chuẩn bị đầy đủ cho việc này. Anh ấy lấy ra một bộ thiết bị và dùng nước xà phòng để thụt cho tôi trong phòng tắm trống rỗng, cảm giác rất lạ. Trên giường, quản lý Hào bôi rất nhiều dầu bôi trơn vào chỗ đó của tôi, sau khi chọc ngón tay vào đó, anh ấy dùng dương vật giả để đẩy vào, khiến tôi cảm thấy rất thoải mái. Anh Hào nói không sao, thế là anh ta dùng dương vật của mình đút vào lỗ đít của tôi, khi dương vật đi vào khiến lỗ đít tôi hơi đau, tôi kìm lại không nói gì, sau khi con cu của anh ta đi vào, tôi cảm thấy sưng lên. Anh Hào bắt đầu đẩy nhẹ nhàng, và dần dần tôi cảm thấy một cảm giác thoải mái kỳ lạ, vì vậy tôi không thể không bắt đầu phối hợp với anh ấy. Anh Hào có vẻ rất hạnh phúc, và chuyển động của anh ấy ngày càng lớn hơn, và cuối cùng anh ta xuất tinh vào lỗ đít của tôi, có thể thấy tâm trạng của anh Hào rất sung sướng, còn tôi thì cảm thấy có thể khi mở lỗ đít của tôi ra để đón dương vật của anh Hào, tôi cũng rất vinh dự và tự hào, nhưng tôi đột nhiên cảm thấy xấu hổ với chồng mình, tôi đã không cho anh Tuấn hai lần đầu tiên, tôi không đủ tư cách làm vợ sao?”

Tháng 5, Lệ Giang đến ngày dự sinh, Tuấn bàn với cô ấy để mẹ anh đến chăm sóc đứa con đang bị giam trong bụng sắp sinh ra, Lệ Giang nghe vậy thì đồng ý. Thế là Tuấn gọi điện về quê nói rõ mọi việc như vậy và mẹ anh rất vui, bà nói lần trước không chăm sóc được hai đứa nhỏ, cảm thấy rất có lỗi, lần này nhất định phải lo cho Lệ Giang nàng dâu của bà chu đáo và tạo cho mẹ chồng con dâu một ấn tượng tốt. Vài tuần sau thì Lệ Giang sinh một bé trai trong bệnh viện, cô ấy ở lại bệnh viện vài ngày rồi sau đó về nhà. Mẹ Tuấn vội vã từ quê lên, mang theo một đống quần áo trẻ con do mẹ anh tự may. Khoảnh khắc Tuấn mở cửa và nhìn thấy mẹ mình, nhìn dáng vẻ bụi bặm vì đướng xá xa xôi của mẹ, những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán vì leo cầu thang và nụ cười yêu thương trên khuôn mặt mẹ, Tuấn đã vô cùng cảm động và không thể không ôm mẹ vào lòng bằng cả hai cánh tay… Mẹ Tuấn thì lặng lẽ để anh ôm bà ấy một lúc rồi thì thầm vào tai anh: “Nè, con trai. Không sao đâu… Con dâu của mẹ thấy thế nào cũng dị nghị cho coi. Con coi nè, lớn rồi thì phải đàng hoàng chứ?”

Đến đây thì Tuấn mới buông mẹ mình ra, rồi anh chợt thấy Lệ Giang vợ anh đang đứng trước cửa phòng ngủ, hai tay của cô vịn vào khung cửa, mỉm cười nhìn anh và bà ấy, thế là làm cho anh thoáng giật bắn cả mình, bởi vì đó là một nụ cười kỳ lạ, có chút thần bí. Mẹ Tuấn cũng nhìn thấy, lập tức đỏ bừng mặt. Lệ Giang vội vàng nói: “Nè ông xã, nhìn anh kìa, còn không mau đi, để mẹ chúng ta ngồi xuống uống chút nước đi!”

Câu nói này làm cho Tuấn nhẹ nhõm, rồi người mẹ cũng nhanh chóng bình tĩnh lại và nói: “Mẹ không khát, mau cho mẹ gặp cháu nội nào?”

Trong phòng ngủ mẹ chồng nàng dâu cùng hài nhi mới sinh cười nói vui vẻ, còn ở phòng khách thì Tuấn lại cảm thấy bất an, luôn cảm thấy vừa rồi Lệ Giang có nụ cười rất quỷ dị. Con gái của Tuấn rất vui khi nhìn thấy mặt bà nội khi nó đi học về, thậm chí còn nhào vào vòng tay bà và làm nũng như một đứa trẻ. Mẹ Tuấn cũng rất thích cô cháu gái xinh đẹp này, rồi hai bà cháu thì thầm với nhau rất lâu. Buổi tối con trai Tuấn về, phát hiện trong nhà còn có người, rồi nó lễ phép chào hỏi bà nội, điều này cũng làm cho Tuấn yên tâm, bởi dù gì thì nó là đứa con riêng của vợ anh mà, nên anh còn lo ma quỷ trên đời sẽ nói lời khó nghe, hình như con trai anh nó lớn hơn và biết ứng xử hợp lý hơn khi còn nhỏ. Buổi tối hôm nay, mẹ Tuấn và Lệ Giang ngủ trong phòng ngủ chính, còn anh nói là anh ngủ chung phòng với con trai, nhưng khi cửa phòng ngủ chính đóng lại thì anh lại lẻn vào phòng ngủ của Hồng Đan con gái mình. Vài tuần sau Lệ Giang đã có thể tự chăm sóc bản thân trước khi đứa trẻ tròn tháng. Bây giờ con gái Tuấn buổi trưa không về nhà, nó ăn trưa ở trường, buổi tối phải tự học bài, còn thằng con trai Tuấn lại càng khó đoán, bởi buổi tối có khi nó không về nhà, có vẻ nó ngủ lại nhà bạn thân của nó cũng nên. Vì vậy, về cơ bản chỉ có anh, mẹ anh và Lệ Giang vợ anh trong nhà mà thôi. Một buổi sáng cuối tuần, mẹ Tuấn ra ngoài mua rau, Lệ Giang gọi Tuấn vào phòng, thản nhiên hỏi: “Mối quan hệ của mẹ và con rất tốt phải không? Hehehe…”

Tuấn xanh mặt nhưng cũng tùy ý đáp: “Đúng vậy, cha mất sớm, mẹ nuôi anh lớn lên cũng không dễ dàng gì, đương nhiên quan hệ cũng tốt lên rồi. Hihihi…”

Lúc này thì Lệ Giang mỉm cười rồi gật đầu: “Khó trách khi gặp mặt anh ôm chặt như vậy. Đất nước chúng ta không giống nước ngoài, mẹ con mẹ con gặp nhau thật sự không có phép tắc… hihihi…”

Tuấn chưa kịp trả lời thì cô ấy đột nhiên hỏi anh ấy nữa: “Mà nè, hai người có chuyện gì giấu giếm em sao?”

Tuấn sửng sốt với câu hỏi của vợ nên lấy làm lạ hỏi: “Nè… Ý em là sao ta?”

Cô ấy nở một nụ cười bí ẩn với Tuấn nhưng không trả lời. Tuấn hiểu ra ý của vợ nên anh nhíu mày nói: “Không nghĩ tới, mẹ anh đâu có lăng nhăng như ông bố đã mất của em đâu”.

-Eh!!!! Thật không? Thế chồng có nghĩ là vợ có đĩ không? Khi cho cha đẻ chơi rồi lại mang thai nữa?”

Vợ Tuấn vừa nói vừa gãi nách anh một cách tinh nghịch. Thế là vợ chồng anh đã chiến đấu với nhau trên giường. Sau khi cãi nhau một lúc, cô ấy nằm trên ngực Tuấn và hỏi: “Nè, em hỏi thật đấy, anh có bao giờ nghĩ đến mẹ mình không?”

-Ưm… Không! Không…

Tuấn nhắm mắt lại, vì sợ Lệ Giang nhìn vào ánh mắt sẽ đoán điều gì đó. Lệ Giang vẫn tiếp tục nói: “Em không tin, không tin…”, sau đó nàng chậm rãi lắc đầu nói bóng gió với chồng mình: “Mẹ anh mới ngoài năm mươi tuổi à, không béo cũng không gầy, sắc mặt hồng hào, thời trẻ nhất định rất đẹp… Anh có hay không? Anh có phải lòng bà ấy khi anh còn trẻ?”

Tuấn lấy làm lạ, sau tự nhiên vợ anh hôm nay kỳ quái thế nhỉ? Nhưng anh vẫn hỏi lại Lệ Giang: “Nè… Sao em lại có ý tưởng như vậy?”

-Tại vì chị Cảnh Hồng, chị gái của anh tức chị chồng của em nói cho em biết đó. Hehehe…”

Chắc hẳn con trai Tuấn đã có ý tưởng này và đã nói với Lệ Giang về điều đó, vì vậy cô ấy đã tương tự hóa nó với Tuấn thôi, bởi vì chị chồng em dâu chưa có gặp mặt nhau trực tiếp ngoài đời mà! Lúc này thì vợ Tuấn nói tiếp: “Này, nói thật nhé, anh muốn thì em có thể giúp anh.”

Vợ Tuấn ghé vào tai anh nghiêm túc nói những lời như vậy, còn Tuấn thì tò mò giả nai mà hỏi: “Làm sao đây ta?

-Này, nếu anh còn nói không muốn thì đừng nghe. Xí…

Nói xong cô nhắm mắt lại rồi im lặng. Tuấn thì không dám mở miệng nói thêm, vì anh đã suy nghĩ kỹ nên cũng không nói thêm gì nữa, nhưng đủ loại chuyện đã qua với mẹ anh nó lại ùa về trong đầu anh ấy lúc này… Tối hôm sau, mẹ chồng nàng dâu tắm chung. Tuấn nghe thấy mẹ chồng và nàng dâu nói chuyện trong phòng tắm, Tuấn đoán vợ mình sẽ miêu tả hình dáng của mẹ anh cho anh nghe sau khi cô ấy bước ra, và Tuấn cảm thấy một chút mong đợi phấn khích trong lòng. Không ngờ cô ấy đột nhiên mở cửa và gọi tên anh: “Chồng ơi! Chồng ơi…

-Có chuyện gì vậy vợ?
-Ưm… Em sơ ý làm ướt quần áo của mẹ rồi, anh mang áo ngủ màu nâu đất của mẹ vào đây đi.

Khi Tuấn tìm thấy chiếc váy và mang nó vào phòng tắm, cánh cửa đã đóng lại. Tuấn nghĩ về nó và gõ cửa: “Em ơi!!! Anh mang đồ đến đây.”

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận