Mối thù máu – Update Chương 4

Chương 4

Trong một căn phòng cũ nát, những mảng tường đã bong tróc. Giữa căn phòng có một chiếc giường, trên chiếc giường có một thanh niên đang bị trói chặt.

Thuốc mê hết tác dụng, thanh niên dần dần tỉnh lại. Phong hoảng hốt khi thấy tình cảnh của mình hiện tại.

Lúc này một cô gái đi vào bên trong, cô gái này bịt khẩu trang, tóc dài đen, nước da trắng nhợt mặc chiếc áo ba lỗ khoét sát nách, lộ ra hình xăm rắn kín cánh tay phải.

Cô gái thấy Phong tỉnh lại thì liền rời đi, vài giây sau thì quay lại cùng với hai người đàn ông to con, đeo khẩu trang không nhìn rõ mặt. Phong chắc chắn chưa gặp mấy người này. Nhưng ở tình cảnh này thì chẳng có gì là tốt đẹp cả, Phong muốn hét lên nhưng nhận ra miệng mình đang bị bịt chặt bởi băng dính.

Hắn vùng vẫy nhưng không thoát nổi chiếc xích sắt nặng chịch. Mấy người kia thấy Phong vùng vẫy thì liền nói : ” Nào nào, đã rơi vào tay bọn tao rồi thì thoát làm sao được.”

Nói xong cô gái mở một chiếc hộp kim loại ra, bên trong có vài con dao mổ, vài lọ thuốc sát trùng. Nhìn giống như là đang muốn mổ xẻ ai đó.

Phong nhìn thấy vậy thì hai mắt trợn ngược lên đầy sợ hãi. Đây chắc chắn là bọn buôn bán nội tạng người rồi chứ còn gì nữa.

Cô gái tiến đến, vén áo của Phong lên rồi sờ sờ nắn nắn bụng dưới của hắn để tìm vị trí thích hợp. Sau đó thoa thuốc sát trùng vào vị trí muốn cắt xẻo.

Phong sợ hãi tới bật khóc, nước mắt tứa ra toàn thân vùng vẫy trong vô vọng, trên gương mặt sự sợ hãi bao trùm.

Cô gái thấy Phong vùng vẫy thì ánh mắt vẫn rất bình tĩnh mà nói : ” Nào đừng động mạnh, kẻo tao cắt luôn thằng em của mày bây giờ.”

Nói rồi cô gái nắm lấy cặc của Phong đang nằm im mềm nhũn trong quần, điều này làm cho Phong giật mình và hoảng sợ. Trái lại với điều đó thì cô gái lại cười lên một tiếng đầy thích thú, có lẽ cô gái thích thằng em của Phong.

Đúng lúc này từ bên ngoài một mũi tên không biết từ đâu vọt tới, bắn xuyên qua hốc mắt của cô gái khiến máu chảy đầm đìa, cô gái nằm vật ra sàn chỉ kịp kêu lên lên một tiếng ớ rất nhỏ.

Hai người đàn ông thấy vậy thì lập tức hoảng sợ, mở cửa chạy ra ngoài, nhưng sau đó là tiếng đạp cửa, có tiếng hét thất thanh, sau đó là tiếng dao kiếm chém giết.

Phong kinh hoàng trong vài giây thì mọi thứ im lặng, sau đó xuất hiện vài người khác, trên người họ là dao kiếm và máu, mặt mày ai cũng dữ tợn. Trong số đó có một cô gái trẻ, lưng đeo một cây cung tự chế, có vẻ cô gái là thủ lĩnh của nhóm người này.

Cả đám nhìn Phong rồi nhìn nhau, cuối cùng cô gái lên tiếng ra lệnh cho một người đàn ông ở gần đó : ” Cởi trói thả người!”

Người đàn ông tiến tới, dùng một chiếc kìm cắt đứt xích sắt rồi kéo Phong đứng dậy và nói bằng giọng ồm ồm : ” Đại ca, thằng này cũng chỉ là nạn nhân không phải người chúng ta cần giết. Có cần đem nó ra ngoài cho hổ ăn thịt không?”

Phong nghe vậy thì dựng cả tóc gáy, nhưng cô gái kia đã lên tiếng : ” Không, chúng ta cần tên này.”

Mặc dù chưa hiểu lắm mục đích của cô gái nhưng gã đàn ông kia vẫn đem theo Phong và cùng mọi người rời đi.

Phong bị chùm vải đen lên mặt rồi bị đưa đi, chẳng biết đi bao xa nhưng khi được gỡ bỏ khăn chùm thì hắn thấy bản thân đứng trước một ngôi nhà giữa rừng.

Hóa ra đây là một doanh trại của nhóm người này, chúng là một nhóm cướp, một nhóm cướp khét tiếng trong vùng này. Đây là vùng biên giới phía bắc của Việt Nam và Lào. Chính xác là Phong đang ở trên đất Lào, đất mẹ Việt Nam chỉ cách đây có vài trăm mét.

Còn Phong là bị bán sang bên này nhằm cung cấp nội tạng cho chợ đen, còn ai là người bán hắn thì Phong chắc hẳn đã biết. Đó chính là người chú yêu quý của hắn. Có lẽ bằng một cách nào đó Bình đã liên lạc được với Anh Thư, mua chuộc Anh Thư để nàng dụ hắn ra và bắt hắn.

Tránh một vụ án mạng ở trong nước, Bình đã đưa Phong tới biên giới rồi bán cho nhóm buôn nội tạng. Nhưng Bình chẳng thể ngờ rằng thằng cháu hắn hãm hại lại may mắn sống sót chỉ vì gặp một nhóm cướp cũng tàn ác chẳng kém nhóm buôn nội tạng.

Mọi thứ đều đã rõ, Phong ngồi trong doanh trại của một nhóm cướp, sống chết không do mình nắm giữ nữa rồi. Lúc này tâm trạng của hắn rất phức tạp, hắn không hiểu vì sao bản thân lại phải chịu cảnh này.

Lúc này cô gái lưng đeo cung lên tiếng hỏi : ” Này nhóc, mày tên gì?”

” Tên Phong!”

” Phong? Tên cũng hay đấy, tao cứu mày một mạng, bây giờ mày phải báo đáp tao.” Cô gái nhếch mép cười nói.

Nghe vậy đám đàn em của cô gái bật cười đầy khoái trí. Phong khó hiểu nhìn xung quanh.

Cô gái tiếp tục nói : ” Tao muốn lấy mày làm chồng!”

Thấy vậy đám đàn em ngây người ra, há hốc mồm vì kinh ngạc. Còn Phong thì cười cười được một lúc thì cũng ngây ngô và hoang mang.

” Cái gì?”

” Điếc à, tao muốn lấy mày làm chồng.”

” Tôi không muốn!”

” Mày không có tư cách từ chối, chuẩn bị phòng tân hôn cho tao.”

Lệnh của cô gái đã được đưa ra, không ai chậm trễ mà nhanh chóng chuẩn bị. Rất nhanh một căn phòng nhỏ ấm cúng đã được chuẩn bị xong, còn Phong thì bị đem đi tắm rửa sạch sẽ thay đồ mới rồi ném vào trong phòng tân hôn.

Phong sợ tới tái cả mặt, hắn muốn trốn nhưng tất cả các cửa đều bị đóng chặt, bên ngoài có có đám người kia canh gác. Lúc này cửa phòng mở ra, cô gái kia bước vào.

Phong chợt ngẩn ra, cô gái mặc một bộ đồ ngủ màu hồng mỏng manh, đường cong cơ thể quả thực mê người, cô gái trang điểm nhẹ nhàng, đôi mắt long lanh ướt át nhìn đến là mê mẩn.

” Sợ cái gì, mỡ dâng tới miệng rồi còn không thích? Hay mày không phải đàn ông?” Cô gái thấy bộ dạng run sợ của Phong thì nhếch mép cười đểu và nói.

Phong ngẩn ra, nghe cũng thấy đúng đúng, bản thân là đàn ông lại có gái xinh dâng đến tận miệng cớ gì phải sợ.

Phong nuốt một ngụm nước bọt, cuộc đời hắn thế này đã đủ đen tối lắm rồi, cứ nghĩ sẽ chết nhưng được cô gái này cứu đem về, nếu cô ta muốn hắn làm chồng thì hắn sẽ đồng ý lấy thân báo đáp.

” Vậy….mày muốn tao làm chồng mày thật à?”

” Hỗn láo, tý tuổi ranh xưng mày tao, gọi là chị nghe chưa, chị Xuân.”

” Ơ dạ…chị Xuân.”

” Phải rồi, tao muốn lấy mày làm chồng, nhìn mặt mày có vẻ non, da dẻ trắng trẻo thế này chắc chắn là con nhà giàu rồi. Ở cái đất Lào này, mấy gã đàn ông đều khiến tao buồn nôn, chỉ có mày khiến tao thấy hứng thú, nào lại đây.”

Xuân vừa nói, vừa kéo dây áo ngủ xuống để lộ ra khe ngực trắng nõn tròn trịa, Phong nhìn không chớp mắt, hắn từ từ đứng dậy tiến gần đến.

Phong nhìn vào khe ngực sâu hun hút của Xuân, cổ họng nuốt nước bọt ừng ực. Xuân thấy biểu cảm của Phong thì cười, đúng là dễ dạy bảo. Nàng kéo hắn lại, cầm tay hắn đặt lên ngực mình cho hắn sờ mó và hỏi : ” Sao hả? Có mềm không?”

Phong đáp : ” Mềm lắm….mềm lắm!”

Phong sung sướng khi được chạm vào ngực của Xuân, ngay sau đó bản năng đàn ông trỗi dậy, con cặc trong quần ngóc đầu lên đội quần chĩa thẳng về phía giữa hai chân của Xuân.

Xuân cúi xuống nhìn thấy thì bật cười, còn Phong có chút xấu hổ lấy tay che đi.

” Không phải xấu hổ, để tao xem cái đó của mày nào.” Xuân cười, đưa tay gạt tay của Phong ra đồng thời nắm lấy cặc của Phong.

Xuân ngạc nhiên và cũng thích thú với độ cứng và kích cỡ này, ước lượng cũng khoảng chừng 17cm, gân guốc đủ cả. Hứa hẹn sẽ là thứ công cụ giúp nàng sung sướng sau mỗi ngày mệt mỏi.

 

4.3 11 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
6 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
TH060201
TH060201
1 tháng trước

Đổi tên truyện như nào nhỉ mọi người???

TH060201
TH060201
1 tháng trước
Trả lời  doctruyen14

Mình vừa gửi đó, bạn duyện giúp mình

TH060201
TH060201
1 tháng trước
Trả lời  doctruyen14

Mình gửi rồi bạn duyệt giúp mình

TH060201
TH060201
1 tháng trước
Trả lời  doctruyen14

Làm sao để đăng các chương tiếp theo vậy ad

Đế Quân
Đế Quân
1 tháng trước
Trả lời  TH060201

Ra chương nhanh nhanh tác ơi. Hóng quá