Mê Luyến Con Dâu – Update Chương 34

(34) Cả Đời

Tô Vưu Lê vẫn như cũ cự tuyệt Mạnh Luật Nhiên, hơn nữa còn nhẫn tâm yêu cầu hắn không nên dây dưa.

“Xem như là tôi cứu anh một mạng, anh có thể quên đi chuyện cũ không? Ai cũng nên có cuộc sống riêng anh nên cưới vợ có được không Luật Nhiên?”

Mạnh Luật Nhiên hoàn toàn tan nát cõi lòng.

Nước mắt tựa hồ không thể khống chế được nữa liền chảy xuống, hắn siết chặt tay lại, ánh mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm Tô Vưu Lê. Qua lúc sau hắn mới nhè nhẹ gật đầu.

“Được, nếu đây là yêu cầu của em…tôi sẽ đồng ý.”

Tân Khả Thấm bị xử tù chung thân vì tội cố ý giết người. Cô không thể ra ngoài nữa.

Mà Mạnh Luật Nhiên cũng tuân thủ theo lời hứa không dây dưa với Tô Vưu Lê nữa mà là chân chính xem cô như người thân của mình.

Mạnh lão gia vì cô cứu Mạnh Luật Nhiên nên có cái nhìn mới về cô, không làm lơ cô nữa.

Mọi thứ đều phát triển theo chiều hướng tốt đẹp nhất.

“Em phải đi sao? Tết mới về à?”

Tô Vưu Lê gật đầu, nhìn Mạnh Luật Nhiên nói:

“Anh ở Bắc Thành phải sống tốt nhé, chăm chỉ làm việc có cuộc sống sinh hoạt tốt.”

Mạnh Luật Nhiên cũng gật đầu.

Hai người tựa hồ không còn gì để nói nữa, cuối cùng Mạnh Luật Nhiên cũng chỉ có thể nhìn theo xe Tô Vưu Lê rời đi. Nhìn xe biến mất nơi cuối đường trong mắt hắn càng thêm phức tạp.

Hắn sẽ có cuộc sống tốt bởi vì Tô Vưu Lê đã cứu hắn.

Nhưng mà Vưu Lê à, đồng ý chuyện của em anh không làm được đâu. Mạnh Luật Nhiên trong lòng đau khổ.

Từng có cuộc tình khắc cốt ghi tâm hắn làm sao có thể yêu người con gái khác được.

“Vợ trước cậu…cái người mẹ kế cậu ấy…à thì tôi cũng không biết phải xưng hô sao nữa. Cô ấy thật sự không suy nghĩ gì liền cứu cậu sao? Cả mạng của mình cũng bỏ ư?”

Người đang nói chuyện là bạn thân của Mạnh Luật Nhiên, ngày đó hắn cũng ở đó chứng kiến hết thảy.

“Đừng nói bậy, cô ấy chỉ là tình cờ thấy thôi.”

Ngày đó chuyện phát sinh quá đột ngột, muốn ngăn chặn tin tức cũng không được ai cũng đều thấy. Hơn nữa hắn và Tô Vưu Lê đã từng ly hôn, trong giới của họ không thể che giấu được.

Ai cũng muốn biết người muốn giết Mạnh Luật Nhiên là ai.

Tô Vưu Lê cùng Mạnh Cẩn Khiêm vội vàng rời đi cũng là tránh cho miệng lưỡi nhân gian. Mạnh Luật Nhiên quyết định giải thích rõ ràng miễn cho người đời truyền đến sâu xa.

Hắn không muốn để người khác bàn tán chuyện của Tô Vưu Lê nhiều chuyện như vậy nhưng cô không hề có lỗi gì hết.

“Chuyện tới bây giờ, Tân Khả Thấm cũng vào tù. Vưu Lê gả cho cha của tôi…thật buồn cười, cả đời của tôi cứ như thế bị ả đàn bà kia huỷ hoại đến cuối cùng còn muốn giết tôi.”

Con mẹ nó… hắn rốt cuộc đã chọc tới ai?

Tại sao lại thành ra thế này?

Do Mạnh Luật Nhiên đã giải thích vì thế lời đồng chậm rãi tiêu tan.

“Rốt cuộc cũng về rồi.”

Tô Vưu Lê giống như người không xương nằm trên sofa, giống như con chó nhỏ không ngừng dùng sườn mặt cọ xát trên lông tơ của sofa.

Tuy rằng nhà cũ rất lớ nhưng mà ở nhà mình vẫn là thoải mái nhất.

Mạnh Cẩn Khiêm nhìn bộ dáng Tô Vưu Lê lười biếng thì trong mắt đều là ý cười. Hắn cũng cảm thấy về đây là tốt nhất chí ít là nhãi ranh kia cũng không quấy rối cô nữa.

Tuy rằng nếu nói ra sẽ không ổn tí nào nhưng mà Mạnh Cẩn Khiêm ghen tuông, ngẫm lại trong lòng liền khó chịu.

Vẫn là thế giới hai người tốt nhất.

Thời gian thấm thoát trôi đi, cơ hồ mỗi lần về ăn tết, Mạnh Cẩn Khiêm đều hỏi Mạnh Luật Nhiên một vấn đề duy nhất – khi nào thì lấy vợ?

Bất kể là người mình thích hay là liên hôn thì cũng nên lấy vợ rồi, tuổi này đã không còn nhỏ nữa.

Không chỉ một mình Mạnh Cẩn Khiêm gấp mà lão gia tử nhà bọn họ còn gấp hơn.

Nhưng Mạnh Luật Nhiên không đem lời bọn họ nói để trong lòng vẫn luôn độc thân đều không nói chuyện yêu đương.

Mấy năm sau bọn họ cảm thấy không thể khuyên nhủ Mạnh Luật Nhiên nữa liền từ bỏ.

Sáu năm trôi qua, Mạnh Cẩn Khiêm về Bắc thành nhận chức, Tô Vưu Lê cũng mang theo đứa bé trai ba tuổi bụ bẫm quay về.

Lúc này Mạnh Luật Nhiên vẫn chưa kết hôn.

Hắn đã qua tuổi 30 rồi!

Nhưng mà Mạnh Luật Nhiên đối xử với con trai của cô rất tốt mua từng món đồ chơi cho bé ai đi trên đường nếu còn không biết thì lại tưởng Mạnh Tô Duy là con của hắn.

Con trai của cô tên là Mạnh Tô Duy, là một bé trai đáng yêu.

Mạnh Cẩn Khiêm tuy rằng ghen tuông về việc Mạnh Luật Nhiên thân thiết với Mạnh Tô Duy nhưng mà có Mạnh Luật Nhiên chăm sóc con trai thời gian hắn ở chung với Tô Vưu Lê càng nhiều nên hắn cũng mở một con mắt nhắm một con mắt.

Ai kêu Tô Vưu Lê có con trai liền quên hắn! Người đàn ông lớn tuổi lại ghen tuông với đứa con nít ba tuổi.

Mạnh Cẩn Khiêm nhìn Mạnh Luật Nhiên cùng con trai thân thiết như vậy hắn tiến lên nói chuyện.

“Con thật sự không muốn kết hôn ư?”

“Phải ạ, dù sao cũng đã có Tô Duy nhân mạch của Mạnh gia không bị cắt đứt.”

Ánh mắt Mạnh Luật Nhiên ánh mắt kiên định, mấy năm nay hắn trưởng thành hơn rất nhiều. Trước mắt cũng có ổn định tuy rằng không về Bắc thành.

“Con chắc hẳn biết cha muốn nói gì mà?”

Mạnh Cẩn Khiêm cũng không nghĩ tới Mạnh Luật Nhiên sẽ trưởng thành nhanh như vậy nhưng Luật Nhiên đã không còn mong muốn gì với Tô Vưu Lê hắn tự nhiên cũng không còn cảnh giác nữa.

“Con biết, con sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt.”

Đây là lời hẹn ước giữa hai người đàn ông khi Mạnh Cẩn Khiêm già đi, Mạnh Luật Nhiên sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt. Không phải là mối quan hệ yêu đương, mà là người thân.

Tô Vưu Lê nhìn Mạnh Cẩn Khiêm, trên đầu anh ấy đã có tóc bạc, tuy rằng khuôn mặt vẫn đẹp như vậy nhưng cũng đã có thêm vài nết nhăn.

Thời gian trôi qua đi, cô cũng đã già rồi. Anh ấy cũng đã hơn 50 tuổi rồi cho dù chăm sóc cơ thể tốt nhìn qua cũng mới hơn 40.

Mạnh Cẩn Khiêm bây giờ quả thực bình tĩnh hơn nhiều không như lúc trước nữa.

Tô Vưu Lê cùng hắn đã đi qua nửa đời người, cùng nhau ân ái cũng không hề có cãi vả gì hết. Con trai hiếu thuận hiểu chuyện, gia tộc như cũ vô cùng hưng thịnh. Đời này vô cùng đáng giá.

Nhiều năm sau hắn cũng rất nhanh đã tới tuổi 80, người già rất nhanh cũng phải tới tuổi thôi. Tuy rằng không muốn buông nhưng vẫn là đem tay của Tô Vưu Lê giao cho Mạnh Luật Nhiên.

“Chăm sóc cô ấy thật tốt…”

Hai người đàn ông đều già rồi, oán hận tuổi trẻ còn gì mà tranh cãi nữa? Mạnh Luật Nhiên lúc này như một đứa trẻ khóc bu bu.

“Cẩn Khiêm…chồng ơi…”

Tô Vưu Lê nắm chặt tay Mạnh Cẩn Khiêm, nắm được tay cô dắt cô đi được nửa đời người mà giờ đây một bước rời đi trước cô, đau lòng không thôi.

Chuyện của Tô Vưu Lê quả thật nên lưu danh.

Cô tốt nghiệp đại học liền gả cho bạn trai mình Mạnh Luật Nhiên kết hôn không đến nửa năm liền ly hôn rồi kết hôn cùng với cha chồng mình. Theo gót Mạnh Cẩn Khiêm trở thành phu nhân.

Chồng trước cô ly hôn với cô cũng chưa lập gia đình, con trai của cô kế thừa sự nghiệp của cha mình.

Nhưng chung quy lại cô cũng là một người con gái làm nũng cuối cùng cô yêu sâu sắc Mạnh Cẩn Khiêm, yêu anh ấy còn hơn chính bản thân mình.

Mạnh Cẩn Khiêm qua đời mười năm, sống buồn lòng, cuối cùng cũng qua đời theo.

P/s: Thật sự là mình không muốn lên chương này lắm vì chương này quá buồn và kết thúc không đẹp mấy huhu.

Nhưng mà dù gì cũng chúc mừng bản thân mình đã hoàn thành một bộ truyện mới. Thời gian cũng đã trôi qua lâu như vậy nhưng mọi người vẫn luôn theo dõi Bối và ủng hộ Bối. 

Cảm ơn mọi người rất nhiều.

Ngày mở hố 29/06/2021 – Ngày lấp hố 13/07/2023

Ủa dị là hơn 2 năm trôi qua rồi á hả trời =)))))

Nhưng mà thôi cuối cùng cũng hoàn rồi.

4.7 7 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận