CÂU CHUYỆN GIA ĐÌNH – Update Chương 4

CHƯƠNG 4 (tiếp)

Chờ cha tôi khó khăn ăn xong chén bánh bò, tôi cúi gầm mặt bưng cái chén vẫn còn lấm tấm vài giọt “nước cốt dừa” của thằng Hiếu vào bếp. Trong bếp, thằng Hiếu đang ngồi ngã lưng vào ghế, mắt lim dim hưởng thụ. Một chén bánh nóng hổi thơm lừng khác đang đặt trên bàn ăn trước mặt nó. Nghe tiếng bước chân tôi vào bếp, một bóng người vội vã bò ra từ gầm bàn ăn và đứng dậy. Tôi đứng hình nhìn người mẹ yêu dấu của mình đang ngượng ngùng lấy một miếng khăn ăn trên bàn để lau miệng. Bên mép bà còn vương một sợ lông đen nhánh xoăn tít như minh chứng sống động cho điều vừa xảy ra dưới gầm bàn.

Thằng Hiếu mở mắt nhìn tôi, ánh mắt có chút khó chịu vì bị làm phiền. Rồi nhìn cái chén trong tay tôi, nó bật cười thành tiếng, giơ ngón tay cái ra phía tôi:

– Tao chỉ đùa một chút thôi mà ông già mày thật sự ăn hết à? Haha… Đúng là đồ cuck nhu nhược. Nhưng không sao? Ăn gì bổ nấy. Để cha mày ăn “nước cốt” của đàn ông đích thực, biết đâu ổng lại “khỏe” hơn.

Nó vừa nói vừa vương tay nhào nặn một bên bờ mông tròn lẳng của mẹ tôi. Mẹ tôi thì ngượng ngùng tránh ánh nhìn của tôi mà bước đến tiếp lấy cái chén. Rồi bà hắng giọng bảo:

– Thiện chắc cũng đói rồi. Ngồi đi, mẹ múc bánh cho con ăn nhe.

Tôi xoa xoa cái bụng đói, chợt nhớ ra mình vẫn chưa được ăn gì. Chưa kịp xúc động vì mẹ vẫn quan tâm mình, thì tôi đã nghe thằng Hiếu nói như ra lệnh:

– Dùng cái chén đó mà ăn. Còn một ít “nước cốt” kìa, đừng lãng phí “tinh” lực của bố chứ. Haha…

Tôi nghe thế thì một cảm giác buồn nôn chợt dâng lên trong dạ dày. Tôi chẳng biết làm sao ngoài việc đưa ánh mắt cầu cứu nhìn mẹ, nhưng bà đã gắp hai cái bánh bò trắng muốt bỏ vào chén rồi đưa đến trước mặt tôi. Ngoài phòng khách, tiếng nói cười càng lúc càng to, có vẻ mọi người đã hơi ngà ngà say rồi. Trong này, thằng Hiếu ngồi thích thú nhìn tôi bắt đầu “thưởng thức” món bánh bò “nước cốt dừa” đặt biệt.

Đến lúc này tôi mới thật sự cảm nhận được sự bất lực của cha mình. Nhìn chén bánh trước mặt, tôi tự nhủ dù sao vẫn đỡ hơn phải ăn từng muỗng tinh đặc quánh như cha lúc nãy. Nghĩ thầm một câu như vậy rồi tôi nín thở đem cái bánh dính chút ít tinh trùng bỏ vào miệng. Dù chỉ một ít thôi nhưng cái mùi tanh nồng vẫn xộc thẳng lên mũi, mang theo sự nhục nhã chưa từng thấy dâng lên trong lòng tôi.

Thằng Hiếu nhìn tôi khó khăn nhai nuốt cái bánh bò cuối cùng xong thì đứng dậy, bước tới vỗ vỗ vào đầu tôi, rồi kéo tay mẹ tôi lên lầu. Trước khi đi, mẹ còn không quên dặn dò tôi giúp bà dọn dẹp dưới này. Tôi giật nảy mình. Thằng Đức đang ở phòng của tôi chơi game. Còn bác hai gái thì đang nghỉ ở phòng của cha mẹ. Hai người định sẽ làm gì? Như nhìn ra sự bất an của tôi, thằng Hiếu hiếm khi tử tế giải thích:

– Hồi nãy đưa bác hai gái lên phòng thì bác ấy bị ngất. Mày ở đây dọn dẹp, ai hỏi thì bảo “bố” và mẹ lên kiểm tra xem bác gái ổn không.

3.7 13 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
1 Bình luận
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Trụ
Trụ
1 tháng trước

Ái chà